Chương 17: Có chết đâu mà lo

Trì Tích Đình quen đường quen nẻo ngồi vào ghế phụ, vừa cài dây an toàn thì thấy Trì Hòa Viên đã đặt điện thoại lên giá đỡ, nhanh chóng mở bản đồ dẫn đường.

Bản đồ hiển thị thời gian di chuyển từ tập đoàn Chử về nhà mất khoảng 1 tiếng 14 phút.

Trì Hòa Viên cau mày, liếc Trì Tích Đình một cái: "Hồi đại học sao anh không thi bằng lái?"

Trì Tích Đình: "Lười á"

Làm sao anh biết được tại sao 'người cũ' lại không thi chứ?

Mà đời trước Trì Tích Đình cũng không thi bằng lái thật. Anh không nói dối, lý do không thi hoàn toàn là vì lười, thêm cả không có thời gian. Ngoài giờ học, toàn bộ thời gian rảnh của anh đều dành để làm thêm, lấy đâu ra thời gian và sức lực để đi thi bằng. Lý do thực tế hơn là điều kiện gia đình lúc đó không mua nổi xe, có mua cũng nuôi không nổi.

Trì Hòa Viên: "...... Thế nếu có ngày anh phải đi công tác với sếp thì anh định để sếp lái xe à?"

Trì Tích Đình nhướn mày, thản nhiên nói: "Tất nhiên là ai có bằng lái thì người đó lái rồi, anh là công dân tuân thủ pháp luật mà"

Trì Hòa Viên: "......" Cợt nhả vượt mức píc cờ bôn rồi.

Khóe môi Trì Hòa Viên nhếch lên rồi lại hạ xuống mấy lần. Thấy đường đi còn dài, cậu kiếm đại một chủ đề để trò chuyện với Trì Tích Đình: "Hôm nay bộ phận các anh họp à?"

"Ừ"

"Nghe nói tổng giám đốc Chử cũng đến?" Trì Hòa Viên liếc Trì Tích Đình, giả vờ vô tình hỏi.

Trì Tích Đình chỉnh lại độ cao ghế ngồi, lười biếng tựa ra sau: "Ừa"

"Rồi sao nữa?" Trì Hòa Viên hỏi tiếp, "Anh ta chỉ đến nghe họp thôi à?"

Trì Tích Đình chậm rãi đáp: "Không thì sao?"

Anh cũng không hiểu nổi tại sao Chử Duật lại đích thân đến chỉ để nghe một buổi báo cáo công việc của một bộ phận.

Thật sự rất khó hiểu.

Hơn nữa thời điểm Chử Duật đến cũng hơi kỳ kỳ, toàn bộ báo cáo hắn nghe đều là của thực tập sinh cả.

Nhưng mà làm gì có chuyện hắn đến để khảo sát thực tập sinh được. Làm gì có lãnh đạo cấp cao nào rảnh rỗi đến mức đó?

Trì Tích Đình suy nghĩ loạn cào cào một hồi nhưng vẫn không tìm ra manh mối nào.

"Có thể là... chán quá chăng?" Anh liều mình phán đoán.

Trì Hòa Viên: "...... Làm gì có chuyện"

Trì Hòa Viên dù mới vào tập đoàn nhà họ Chử chưa lâu nhưng cũng khá hiểu về Chử Duật, thậm chí còn có một sự kính trọng và ngưỡng mộ mù quáng đối với hắn.

Nhiều người nể phục Chử Duật chỉ vì những thành tựu mà hắn đạt được, nhưng Trì Hòa Viên thì khác, cậu tận mắt chứng kiến khả năng làm việc xuất chúng và góc nhìn độc đáo trong cách xử lý công việc của Chử Duật.

Trước đây bộ phận kỹ thuật của công ty chỉ là một phòng ban tổng hợp. Ông nội của Chử Duật vốn xuất thân từ ngành tài chính, vì thế không quá chú trọng hay khai thác bộ phận này. Mãi đến khi Chử Duật tiếp quản công việc, hắn mới mạnh tay cải cách toàn bộ tập đoàn, trong đó mục tiêu đầu tiên chính là lĩnh vực Internet.

Bộ phận kỹ thuật là phòng ban duy nhất mà Chử Duật đích thân quản lý.

Từ tuyển dụng đến đào tạo, hắn đều đích thân giám sát, bỏ ra không ít tâm huyết. Khi quy mô của bộ phận ngày càng mở rộng, Chử Duật không hề do dự mà tiến hành chia tách bộ phận này thành ba tổ riêng biệt: Vận hành, An ninh thông tin và Hỗ trợ kỹ thuật. Việc phân công công việc ngày càng rõ ràng, nhờ đó hiệu suất cũng được cải thiện đáng kể.

Hướng tập trung cho internet của tập đoàn nhà họ Chử hoàn toàn chính xác, cộng thêm sự quản lý chất lượng cao và hiệu quả của Chử Duật, chỉ trong vòng chưa đầy một năm, công ty đã lọt vào top các tập đoàn lớn về internet hàng đầu trong nước.

Sau khi bộ phận kỹ thuật đi vào ổn định, Chử Duật cũng rút lui khỏi đó, tập trung vào việc định hướng chiến lược tổng thể của tập đoàn. Trong lòng những nhân viên kỳ cựu của bộ phận kỹ thuật, hắn gần như là một biểu tượng thần thánh.

Trì Hòa Viên cũng cảm nhận sâu sắc điều này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!