Lam Diệu Dương nhận điện thoại, tưởng rằng chị gái sẽ nổi trận lôi đình, quát hỏi anh sao lại thế này, sau đó sẽ mắng Nghê Lam một trận. Nhưng Lam Diệu Ninh không làm vậy, cô chỉ lạnh lùng nói: "Em hoãn hết chuyện chiều này đi, chị qua đón em.
"Cái này so với nổi trận lôi đình còn đáng sợ hơn. Trước đó còn hỏi anh có rảnh hay không, lúc này thì chả quản em rảnh hay không, nhất định phải đi theo chị. Đi đâu? Lam Diệu Ninh chưa nói đi đâu đã cúp điện thoại. Chắc là vẫn còn đang nổi giận nên không có tâm tình tán gẫu với Lam Diệu Dương. Lam Diệu Dương có chút thấp thỏm, anh nghĩ ngợi một hồi rồi nhắn wechat cho Lam Diệu Ninh:"Chị, em nhắn nhầm người, tin này vốn dĩ là gửi cho đám A Kỳ, tụi em nói đùa thôi."
Một lát sau Lam Diệu Ninh trả lời: "Rất buồn cười."
Lam Diệu Dương không dám nhắn tiếp nữa.
Nghê Lam ngồi không đợi đến trưa, vẫn chưa đến lúc quay phim, cũng không thấy tin nhắn trả lời của Cổ Hoắc, điều này khiến cô có chút uể oải. Ở đây ngồi cũng không có chỗ ngồi, trời thì nóng, Nghê Lam quả thực có chút bực bội.
Nhưng còn tốt là ở đây không chậm trễ cơm trưa của cô. Tuy đoàn phim không muốn gặp cô nhưng vẫn cho ăn cơm. Nghê Lam lấy hai phần cơm hộp, Thiệu Gia Kỳ tưởng cô lấy giùm mình một phần, kết quả không phải vậy.
Thiệu Gia Kỳ nhịn không nói gì cô.
Dù sao Nghê Lam cũng không còn cơ hội gia nhập làng giải trí, cũng không cần phải quản thân hình vóc dáng làm gì.
Nghê Lam cũng không tính quản dáng người, cô ăn hết hai phần cơm. Thiệu Gia Kỳ rõ ràng cũng gắp phần thịt bò của cô kia cho Nghê Lam, Nghê Lam không chút khách khí, ăn hết sạch.
Lúc Nghê Lam đang sảng khoái ăn cơm, nam diễn viên diễn vai sát thủ kia đi qua. Anh tên Phan Kính, hai mươi chín tuổi, rất nổi tiếng, nhưng vẫn luôn diễn vai phụ. Nói thẳng ra là diễn vai phản diện. Bởi vì tướng mạo anh rất đặc biệt, đôi mắt hẹp dài, môi mỏng, cười lên có chút gian xảo.
Bộ phim đầu tiên anh đóng là vai phản diện, mà diễn cũng rất hay, liền nổi tiếng. Kết quả là sau đó tất cả những bộ phim tìm đến anh đều là diễn vai phản diện, nghiễm nhiên trở thành diễn viên chuyên diễn vai phản diện.
Phan Kính cũng không quan tâm, bộ nào anh cũng diễn nghiêm túc, cực kỳ chuyên nghiệp, nên có được tiếng tốt trong giới.
Phan Kính đi dạo tới đứng trước mặt Nghê Lam, hỏi: "Có phải sáng nay cô nói tôi diễn vai sát thủ không hay?
"Nghê Lam đang nghẹn một cục cơm lớn trong miệng, quai hàm bị nhét đang phình ra, mắt trợn tròn, có chút xấu hổ. Phan Kính hừ cười, bỏ đi. Nghê Lam nuốt cục cơm kia xuống, Thiệu Gia Kỳ ở một bên nói:"Chị đã nói với em rồi mà.
"Chắc chắn là bị người ta nghe thấy, khẩn cấp xúi bẩy cáo trạng đi. Nghê Lam thở dài:"Em thật là xấu miệng a.
"Thiệu Gia Kỳ không thèm để ý cô. Nghê Lam hỏi cô:"Trước kia em cũng vậy sao?"
"Trước kia càng làm người ta thấy ghét."
"Thật sao?"
"Trước kia em nói em đẹp như vậy không làm minh tinh, không lẽ đi làm người đại diện sao?"
Nghê Lam: "…." Thật là xấu miệng.
"Em còn nói đều do nước Mỹ dạy em không biết lễ phép, em chắc chắn sẽ thay đổi."
Nghê Lam vừa định nói: "Đó cũng xem là thành ý muốn thay đổi rồi", lại nghe Thiệu Gia Kỳ nói tiếp: "Nhưng em vẫn không đổi."
Nghê Lam nuốt lời trở về.
Cơm nước xong thì Khương Thành đến, buổi chiều có phân cảnh của anh. Thiệu Gia Kỳ vội dẫn Nghê Lam qua chào hỏi, mặc dù trước đó Nghê Lam đã liên lạc với Đổng Linh, nhưng lần này vẫn rất chân thành trực tiếp xin lỗi, cũng cảm ơn Khương Thành, bảo đảm nhất định sẽ nhanh chóng trả tiền.
Đổng Linh có chiếc xe mới cũng không so đo với cô nữa.
Khương Thành cũng ôn tồn nói với Nghê Lam: "Anh đã hỏi qua đạo diễn Lã, dù sao cũng sẽ xóa mấy phân cảnh kia của em đi, sau này cũng không cho em tiếp tục đóng nữa.
Diễn cảnh hi sinh nói khó không khó, dễ cũng không dễ, nhưng lịch quay phim hôm nay rất nhiều, thời gian gấp rút, vai diễn nhỏ này của em cũng không liên quan nhiều, đạo diễn Lã cũng sẽ không làm khó đâu. Thái độ em nghiêm túc một chút, quay xong hôm nay mọi việc liền đi qua.
Sau này ngoan ngoãn chút, coi như bắt đầu lại từ đầu."
Nghê Lam đáp vâng, ngoan không thể tả.
Thiệu Gia Kỳ nghe ra được Khương Thành có ra tay giúp đỡ một chút, thuyết phục đạo diễn rằng thời gian hôm nay gấp gấp, làm bộ làm tịch một chút đạt yêu cầu của nhà họ Lam là được. Kêu bọn họ qua từ sáng sớm cũng coi như là đã ức hiếp rồi, có thể ăn nói được với nhà họ Lam.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!