Chương 49: (Vô Đề)

Nghê Lam tranh thủ thời gian gọi cho Lam Diệu Dương.

"Lam tổng, giờ em đang ở sân chơi núi Kỳ Lân, sáng nay họp báo tiết mục ở đây."

"Anh thấy rồi." Giọng Lam Diệu Dương không vui, "Lúc em phát biểu nhìn ngốc ngốc."

Nghê Lam: "…

"Cô ngốc hồi nào vậy, cái này gọi là khiêm tốn, Thẩm Hà kêu cô ban đầu nên kiềm chế chút. Tuy cô cũng không rõ là bản thân mình rốt cuộc phải kiềm chế cái gì. Nhưng mọi người trả lời đều là phong cách đó, cô cũng học theo, người khác trả lời thế nào cô liền trả lời thế đó. Nhường phong quang cho Phan Kính cũng là chuyện đương nhiên."Em nói anh biết."

Nghê Lam tạm thời không quan tâm những chuyện đó, quay lại trọng điểm trước, "Vừa rồi em mới biết, công ty an ninh Thụy Thuẫn mà các anh dùng và khoa học kỹ thuật Viễn Bác, công ty game của "Phần thưởng tối cao" đó, thì ra là cùng một chủ."

"Em nói Tần Viễn à? Cái này anh biết." Lam Diệu Dương nói,

"Trước đó anh có họp với bọn họ. Tần Viễn chỉ là cổ đông của Công ty an ninh Thụy Thuẫn, ông ấy không quản lý nghiệp vụ của bên đó. Bản thân ông ấy chỉ tập trung vào mảng phát triển phần mềm. Trò chơi này ông ấy phát triển mấy năm nay giờ mới tung ra, cho nên ông ấy khá quan tâm."

Lam Diệu Dương dừng một chút, hỏi Nghê Lam: "Sao thế? Có vấn đề gì à?"

"Không có gì, em chỉ cảm thấy có chút trùng hợp." Nghê Lam hạ giọng, "Tất cả thiết bị sân chơi thực chiến tụi em dùng đều là của Thuỵ Thuẫn."

"Hệ thống hình ảnh camera thực tế của Thụy Thuẫn đứng nhất nhì trong nước, hệ thống phần cứng phần mềm cũng cập nhật nhanh chóng, phục vụ đúng lúc. Anh biết có rất nhiều doanh nghiệp sử dụng dịch vụ của bọn họ."

Lam Diệu Dương nói: "Lần họp trước, Tần Viễn có giới thiệu cho anh bọn họ sử dụng thiết bị của Thụy Thuẫn đưa vào trong sân chơi, một là có thể bảo đảm an toàn hành tung của người chơi, hai là hệ thống chuyển tiếp truyền hình trực tiếp trên mạng bọn họ đang phát triển cũng đạt được tiêu chuẩn truyền đi hình ảnh dưới định dạng pixel, ba là có thể truyền hình toàn bộ chương trình.

Cái này hiện tại trước mắt tốt nhất chắc là của bọn họ rồi. Ông ấy nói mới đưa ra ba năm, vẫn đang tiếp tục cải tiến, đây là lần đầu bọn họ ứng dụng truyền trực tiếp trên mạng.

Nếu như tiết mục thành công, hiệu quả kỹ thuật được nghiệm chứng, hệ thống này của bọn họ chắc cũng bán được cho các nhà đài."

Nghê Lam nói:

"Em có nghe nói. Dù sao tiết mục tùy tiện lấy ra một món đồ cũng có thể bán được."

Lam Diệu Dương nói: "Tần Viễn này rất giỏi, rất có tiếng trong giới kinh doanh. Ông ấy học công nghệ thông tin. Khắp nơi trên mạng đều nói về ông ấy."

"Thật sao?"

Nghê Lam nói: "Trước đây không có để ý. Vậy để em tra thêm xem."

"Tra cái gì, có gì hay xem đâu.

"Lam Diệu Dương bỗng nhiên khó chịu. Nghê Lam ngẩn ra, nghĩ rằng bên trong có bí mật gì đó, hạ giọng vội hỏi:"Sao thế?"

"Anh đã nói là không có gì hay để xem." Anh dừng lại một chút, im lặng một lúc, không nghe thấy Nghê Lam nói gì, ho khẽ một tiếng, nói: "Vậy em đã điều tra anh chưa?"

"Đương nhiên tra rồi."

Nghê Lam nhớ tới lúc đó:

"Em vừa tỉnh lại đã không nhớ rõ gì rồi, lại bị chị Gia Kỳ đánh vào đùi một cái nói em vô liêm sỉ leo lên giường của anh. Anh nói xem em sao có thể không tra rốt cuộc anh là ai."

Lam Diệu Dương: "…Sau đó thì sao?"

"Không thể hiểu nổi bản thân."

Ý là không đáng leo lên giường sao? Lam Diệu Dương không vui: "Được rồi, em còn chuyện gì không?"

Cái sự không vui này có chút rõ ràng, Nghê Lam lại không hiểu: "Anh không vui à?"

"Không có."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!