Sau sự kiện hot search mấy ngày, Lam Diệu Dương nghĩ rằng Nghê Lam sẽ liên lạc với anh, nhưng cô không có.
Lam Diệu Dương không hiểu thế nào, lúc nào cũng nghĩ tới việc này. Đại khái là cảm thấy có chút thua thiệt.
Đề xuất tăng cường an ninh Nghê Lam gửi cho anh, anh tìm công ty bảo vệ Thụy Thuẫn đã ký hợp đồng đến xem xét, đối phương liền đánh giá, xét duyệt lại tình hình của khách sạn Lam Sắc Hào một lần nữa, tán đồng đề xuất này, đồng thời phối hợp bổ sung lại hệ thống một chút.
Thế là Lam Sắc Hào và bảo vệ Thụy Thuẫn gần đây bắt đầu đàm phán bổ sung thỏa thuận, chuẩn bị việc tăng cường hệ thống an ninh.
Lam Diệu Dương có tham gia cuộc họp tăng cường hệ thống an ninh một lần tại khách sạn, lúc đi qua khu vực công cộng có chút tâm tư, nhưng đều không gặp Nghê Lam.
Lam Diệu Dương nhắn một tin cho Nghê Lam, tỏ ý cảm ơn cô. Nghê Lam nghe Thiệu Gia Kỳ nói phí quay quảng cáo đã được chuyển vào tài khoản công ty, cô mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, cũng không có ý định tính sổ với Lam Diệu Dương nữa.
Nhận được tin nhắn của anh cô còn dày mặt trả lời: "Cái đó phải được bao đỏ."
Lam Diệu Dương liền lấy số điện thoại của Nghê Lam để tìm Wechat của cô, gửi yêu cầu kết bạn: "Phát bao đỏ.
"Ba chữ này khiến Nghê Lam quả thực do dự một hồi, nhưng sự sợ hãi vận xui đã chiến thắng niềm yêu thích bao đỏ, vị Lam tổng này có độc, mỗi lần dính vào anh đều không có chuyện gì tốt, vẫn là thôi đi. Nghê Lam không có thêm Lam Diệu Dương vào danh sách bạn bè, chỉ nhắn lại cho anh:"Cảm ơn Lam tổng, xin nhận tấm lòng của anh, tôi chỉ nói đùa thôi."
Lam Diệu Dương: ….
Anh lớn như thế này chưa bao giờ bị cự tuyệt thêm bạn vào Wechat.
Hừ.
Bên phía Âu Dương Duệ điều tra vụ án cũng không có mấy tiến triển. Không có ai điều tra theo dõi và thư từ qua lại của Trần Viêm, Trần Viêm cũng không gọi điện thoại ra bên ngoài, ngoại trừ mẹ anh ta, rất lâu rồi không có ai đến thăm anh ta.
Viên Bằng Hải tìm cho Âu Dương Duệ một cố vấn tại trung tâm nghiên cứu ứng dụng máy tính, tên là Vu Thừa. Vu Thừa nghiên cứu máy tính và tội phạm mạng rất nhiều, anh qua đây giúp Âu Dương Duệ phân tích cùng giải mã máy tính của Quan Phàn.
Nhưng lần đầu tiên Vu Thừa tính toán nhẩm mật mã xuất hiện một vấn đề.
Mật mã bị sai.
Hệ thống máy tính nhắc nhở, nhập sai mật mã ba lần, văn bản sẽ tự động chạy chương trình tự hủy.
Vậy mà lại cài chương trình tự hủy, lúc này Vu Thừa có chút khẩn trương, không dám thử bậy, nói rõ ràng tình huống với Âu Dương Duệ.
Âu Dương Duệ và Liêu Tân đều giật mình.
Liêu Tân líu lưỡi: "Chị Phàn đang giấu chứng cứ quan trọng gì mà lại dùng cách thức này chứ."
Âu Dương Duệ suy nghĩ hồi lâu, chỉ hỏi Vu Thừa có cách khác không, ví dụ phá chương trình tự hủy trước, rồi mới giải mật mã văn bản. Vu Thừa nói anh cần thêm thời gian nghiên cứu.
Sự việc gần như còn phức tạp hơn rất nhiều so với Âu Dương Duệ tưởng tượng trước đó, nhưng lúc này lại đợi được tin tức tốt.
Trần Viêm gọi điện thoại từ nhà giam tới, tỏ ý muốn gặp Âu Dương Duệ.
Âu Dương Duệ đi đến đó.
Lần này thái độ của Trần Viêm rất biết điều. Anh ta hỏi Âu Dương Duệ tình hình của Quan Phàn thế nào rồi.
Âu Dương Duệ nói: "Chúng tôi đã sắp xếp lực lượng bảo vệ cô ấy."
Trần Viêm mím môi, đưa ra yêu cầu với Âu Dương Duệ: "Tôi muốn đổi sang nhà giam khác, ra ngoài tỉnh, loại cao cấp, hoàn cảnh tốt, cảnh sát trại giam giỏi. Anh có thể làm được không?Trần Viêm nói:Tôi quả thực biết một số việc.
Nếu như các anh đồng ý đổi chỗ cho tôi, tôi sẽ nói cho các anh biết."
"Trước đây anh đã thề những gì cần khai đều đã khai hết rồi. Bây giờ đột nhiên vì muốn đổi chỗ lại nói biết một số việc, tôi nên tin anh thế nào? Huống hồ, chuyện anh biết chưa chắc tôi cần đến."
Trần Viêm khẽ cắn môi, nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!