Cậu nhóc ngồi trong phòng phỏng vấn trả lời câu hỏi với thái độ đúng mực, giọng điệu ôn hòa, cảm xúc luôn rất ổn định. Khi được khen đẹp, được hỏi có muốn thử ký hợp đồng làm nghệ sĩ không thì cậu từ chối thẳng thừng.
"Diễn viên thích nhất là Khương Hoán."
Khoảnh khắc trả lời câu này, mắt Dụ Hà có ánh sáng long lanh.
Không biết nói là "nghiệt duyên" hay "ủ mưu từ trước" nữa, nhớ đến Dụ Hà tâm trạng Trương Annie trở nên phức tạp hẳn. Nghe Khương Hoán đoán người nhà của cậu ta chụp ảnh, chị lại không kìm được kích động, giọng thình lình cao vút: "Tôi biết ngay cậu ta có toan tính!"
Khương Hoán ngạc nhiên nhìn chị: "Nói thế là sao?"
Trương Annie nghẹn lời một chốc rồi hỏi dò: "Không... Người nhà cậu ta cũng chụp ảnh tống tiền cậu rồi kia mà."
"Em ấy không biết." Khương Hoán đáp chắc nịch.
Nếu không phải đã hợp tác với Khương Hoán bảy, tám năm, hiểu rất rõ thái độ làm người của anh, nhất định Trương Annie sẽ cho rằng Khương Hoán đang yêu đương mù quáng, hoặc chăng bị lừa đảo dưới danh nghĩa tình yêu. Có điều từ trước đến nay Khương Hoán luôn lạnh nhạt trong tình cảm, ngay cả quan hệ với mẹ nuôi cũng có thể rạn nứt, không bao giờ để mình chịu thiệt vì ai, anh quả quyết như vậy làm trong chốc lát Trương Annie cũng không tìm được lý do phản bác.
"Cậu chắc chắn?" Trương Annie hỏi.
Khương Hoán lắc đầu: "Dụ Hà sẽ không làm chuyện đó, em ấy thiếu tiền, nhưng tình hình trong nhà tương đối phức tạp."
"Cần tôi đi xử lý không?"
Trương Annie nói xử lý thì tất nhiên không dùng phương pháp bình thường, nếu bây giờ Khương Hoán gật đầu, chị tự có cách thu hẹp phạm vi thông qua tài khoản này và suy đoán của Khương Hoán, khoanh vùng rốt cuộc người chụp ảnh là ai. Loại trừ cánh săn ảnh, họ có hàng nghìn cách đe dọa hứa hẹn, khiến đối phương không dám tiết lộ ra ngoài.
Nhưng Khương Hoán không muốn sự việc phát triển đến bước đó.
Vừa bị bắt gặp đã có người chụp trộm tống tiền, Khương Hoán gần như chắc chắn người bên nhà mẹ Dụ Hà làm, có lẽ mục đích thật sự chỉ là vòi tiền.
Nếu anh để mặc Trương Annie đối phó kẻ đầu têu chụp ảnh...
Mâu thuẫn giữa mẹ và con là chuyện trong gia đình, người ngoài xen vào thì không còn đơn giản.
"Thôi." Khương Hoán nói.
Trương Annie không bất ngờ khi anh đưa ra quyết định này: "Được, kệ họ đừng quan tâm, thách họ cũng không dám làm gì."
Khương Hoán nói thêm: "Đưa bà ấy tiền."
"Cậu hỏng đầu à?" Trương Annie nghĩ mình nghe nhầm: "Tôi không báo cảnh sát đã là nhân nhượng với họ rồi, còn đưa tiền? Được, dù một trăm nghìn chỉ là con số nhỏ đối với cậu thì cũng không đến lượt bọn họ đâu."
Khương Hoán im lặng, Trương Annie cho rằng anh sợ rò rỉ ảnh: "Nhưng cậu cũng đừng lo mấy tấm ảnh, vả lại lộ ra thì làm sao? Cậu xem nó chẳng phải bằng chứng đanh thép gì, cậu thích bịa kiểu gì thì bịa, sẽ không gây ra bất cứ ảnh hưởng nào đến hình tượng của cậu."
"Tôi không muốn Dụ Hà nhìn thấy những bức ảnh này."
Trương Annie không nói nên lời.
Khương Hoán nhìn chị, nét mặt nghiêm túc hiếm thấy: "Từ khi yêu tôi em ấy đã phải cẩn thận đủ đường, thường xuyên lo lắng có mang lại rắc rối cho tôi không. Nếu xảy ra rắc rối thật, chắc chắn em ấy sẽ cảm thấy tất cả là lỗi của mình, tôi không hy vọng sự việc thành ra như thế... Dù chia tay cũng nên là chia tay trong yên bình, đừng hòng ai ép tôi."
Trương Annie không hay nghe anh phân tích như vậy, còn tưởng anh thật sự không phải người phàm tục nên không để ý mấy chuyện này, nghe xong mà phải nhìn Khương Hoán bằng con mắt khác.
"Thôi được, đằng nào cũng là tiền của cậu." Trương Annie khoanh tay: "Nhưng tôi vẫn nhắc cậu một câu, dù đưa tiền thì họ vẫn có thể tiết lộ cho truyền thông, đến lúc ấy cậu rơi vào thế bị động, phải nghĩ kỹ trước."
"Bao giờ đến bước ấy thì tính sau."
Anh lại trở về bộ dạng dửng dưng như bình thường, Trương Annie trợn mắt: "Cậu vui là được, tôi không quan trọng cậu yêu ai. Nhưng mà Khương Hoán, tốt nhất cậu tự nắm chắc."
"Hửm?"
"Đừng đồng cảm với người không đáng." Trương Annie nửa nhắc nhở nửa cảnh cáo: "Bản thân cậu là quan trọng nhất, những lúc thế này đừng quá qua loa."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!