Dụ Hà không lưu số điện thoại của Khương Hoán, đọc nhẩm ba lần là dãy số ấy in sâu vào đầu như dấu ấn khó phai, đến nỗi chưa đầy một ngày Dụ Hà đã thuộc làu làu.
Cậu hiểu rõ những thứ này không thể để dấu vết, biết đâu ngày nào đó lộ ra lại trở thành công cụ công kích Khương Hoán.
Mặc dù quyền riêng tư trong thời đại số giống như trò cười, nhưng rất nhiều chuyện cảnh giác vẫn tốt hơn mặc kệ. Mối quan hệ giữa họ có bị lộ hay không đã trở thành một quả mìn sau khi rời Lâm Thuỷ. Dụ Hà không có mánh khoé thấu trời nên chỉ đành cố hết sức bảo vệ mình và bảo vệ Khương Hoán, ít nhất không để bản thân thành con dao chĩa vào anh.
Vài ngày sau khi kết thúc các cảnh quay của diễn viên quần chúng, nhờ bài đăng của Tiểu Đan
- bạn nữ chủ động kết bạn Wechat với cậu khi làm diễn viên quần chúng
- mà cậu mới biết hoá ra cô bạn ở lại đoàn phim, có lẽ tình cờ giành được một vai nhỏ có thoại.
Cô bạn kích động viết một bài văn trình bày cẩn thận từ nguyên nhân đến kết quả, ở giữa là poster đoàn phim mới đăng tải.
Phim đã đổi tên, không còn là Cửa hàng tiện lợi Ngân Hà nữa, bốn chữ Bến đò Ngân Hà xếp dọc ngay ngắn thẳng hàng.
Biển sao lấp lánh trên nền trời xanh pha tím, phía dưới có bảng đèn LED của cửa hàng tiện lợi 24h, không đề tên đạo diễn và biên kịch mà chỉ có diễn viên chính ở góc.
Khương Hoán, Tiêu Minh Huỷ, công chiếu vào mùa xuân năm sau.
Không ngờ đoàn phim thông báo chính thức rồi.
Mắt Dụ Hà vô thức giật một cái, chưa rõ là xui hay may đến trước thì ngón tay đã bấm vào mạng xã hội tìm kiếm tên phim.
Tài khoản chính thức mới lập hôm qua, số lượng fan rất ít, cũng chỉ theo dõi nhân viên cốt cán cùng dàn diễn viên.
Duy nhất bức poster trừu tượng ghim lên đầu trang chủ, bên dưới có khoảng một đến hai nghìn bình luận, hầu hết là fan của Tiêu Minh Huỷ bày tỏ "mong đợi", "đẹp", bình luận đề cập tới Khương Hoán lác đác không đáng kể, cứ như nam chính không tồn tại.
Dụ Hà hơi ấm ức, nhưng lại nghĩ Tiêu Minh Huỷ ra sức kêu gọi bạn bè thì đương nhiên sẽ nhiều người thấy hơn. Bài chia sẻ của cô không chỉ hot như thường mà bình luận còn có đông đảo diễn viên máu mặt trong giới vào cổ vũ, hết trêu chọc lại chúc mừng, rộn ràng náo nhiệt, tuyên truyền bước đầu cho phim.
So ra thì Khương Hoán không hợp tác chút nào.
Hơn nữa theo những gì Dụ Hà hiểu thì có lẽ Khương Hoán hợp tác cũng vô ích, cộng đồng fan ít ỏi đến đáng thương của anh gần như không có người ham mê cày số liệu hay đẩy quảng cáo, đoán chừng cũng toàn đọc mà không bình luận, chờ phim công chiếu tính sau.
Dụ Hà phóng to poster, thiết kế tối giản dù có độ nét cao tới đâu chăng nữa cũng không tìm ra nhiều chi tiết, chỉ có thể dựa vào tông màu chủ đạo cùng phong cách sau khi đổi tên để suy đoán, có lẽ Nghê Gia Đình không định làm phim hài tình cảm đến cùng.
Dụ Hà vừa lướt bình luận vừa nhớ lại đoạn đối thoại nghe được hôm đó, nghĩ thầm thật sự sửa kịch bản vì Khương Hoán sao?
Poster ấn định ngày ra rạp của phim đã đăng quá 24 giờ mà bài viết mới nhất trên Weibo Khương Hoán vẫn là con mèo mướp lần trước, hình như anh hoàn toàn không biết mình đã được thông báo chính thức.
Dụ Hà cầm điện thoại xoắn xuýt một lúc lâu, mở số của Khương Hoán.
Chắc hẳn mỗi người hâm mộ đều có lúc chỉ tiếc nước đổ lá khoai, cảm thấy phải làm việc gì đó, đồng thời lại liên tục nhắc nhở bản thân không thể vì h@m muốn cá nhân mà quấy rầy người khác. Nhưng Dụ Hà là trường hợp đặc biệt, cậu có số của anh, cũng biết có những thứ có thể cho Khương Hoán xem, vậy cậu nên làm sao mới không khiến Khương Hoán phản cảm?
Bỏ qua mọi chuyện đã xảy ra, cậu vẫn hy vọng con đường Khương Hoán đi ngày càng thuận lợi.
Nói đại một câu chắc không lay chuyển nổi Khương Hoán đâu nhỉ?
Nghĩ vậy Dụ Hà gõ vài chữ vào hộp thoại tin nhắn văn bản, sóng cuộn biển trào dâng lên ngay giây phút đặt dấu chấm câu, xô đổ cảm giác xa cách trong lòng cậu.
Không được, không thể như thế với anh.
Chút tỉnh táo cuối cùng kéo Dụ Hà lại, cậu không thể ra lệnh, trách móc hoặc chỉ đạo Khương Hoán trong trạng thái không ngang hàng, bất kể Khương Hoán có nghe cậu hay không thì cậu đều không thể làm vậy, phải tôn trọng ý muốn của Khương Hoán.
Dụ Hà xóa tất cả chữ trong ô nhập ký tự, chuyển sang tin nhắn Weibo Khương Hoán không bao giờ đọc, có chút buồn bã: "Poster phim mới xấu quá, nhưng vẫn mong đợi ạ."
"Dụ Hà!" Giản Hạo gọi cậu ngoài phòng thay đồ: "Ra trông giúp anh một lúc được không? Anh đi gặp người ta."
Dụ Hà "vâng", bỏ điện thoại xuống, mặc áo phao đi ra ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!