Chương 71: Tuyên bố

Tin này đăng lên chưa được nửa phút, điện thoại cậu đã đổ chuông, người gọi là Bảo An.

"Thật không tiện, tôi đi nhận điện thoại cái đã." Hải Đồ vẫn treo nụ cười ngoan ngoãn trên mặt, đứng dậy cầm di động ý bảo mình cần nghe điện thoại.

"Nhận luôn ở đây đi, cũng không phải là chuyện gì không thể để người khác biết đúng không?" Kỳ Ninh ngăn cản động tác đứng dậy của cậu, nhếch môi cười khẩy:

"Hay là Hải tiên sinh muốn gọi người đến đối phó với bọn tôi?"

Giọng điệu hắn chậm rãi nhẹ nhàng, nhưng biểu cảm trên mặt lộ ra sự uy hiếp rành rành.

Nghĩ nhiều rồi.

Vốn Hải Đồ cũng không có ý định ra ngoài, nói một câu rồi ngồi xuống, khóe mắt liếc ra ngoài cửa sổ, sau đó nhấn nút nghe.

"Tài khoản của cậu bị hack hả?"

Bảo An thở hổn hển, như là đang chạy:

"Nếu bị hack thì anh sẽ liên hệ với nhà phát hành đóng tài khoản lại, rồi chúng ta đăng tin thanh minh."

"Không phải bị trộm tài khoản, tin đó là do em đăng lên, Bảo ca." Hải Đồ nghe thấy tiếng chuông gió vang lên, nụ cười phút chốc trở nên càng rực rỡ:

"Không cần đăng tin thanh minh gì đâu, dù sao đây cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn. Chỉ là chiều gió của dư luận trên mạng thì phải phiền anh rồi."

Từ khi Hải Đồ mở miệng nói câu đầu tiên, tiếng bước chân ở đầu dây bên kia đã dừng lại, Bảo An như là bị rút hết sức lực, có chút mệt mỏi mà dựa vào tường.

Sau khi dừng vài giây, anh nuốt nướng miếng làm ướt cổ họng, mở miệng nói:

"Anh biết rồi, lần sau có chuyện gì thì nói với anh một chút, Bảo ca già rồi, không chịu được kích thích lớn thế này đâu."

"Thế này là em tin tưởng Bảo ca mà."

Bảo An cười hai tiếng, âm thanh có chút miễn cưỡng, nhưng cũng không hề trách Hải Đồ:

"Được, vậy anh giải quyết giúp cậu chuyện này, cậu nhớ cho anh thêm tiền thưởng đấy."

Giọng Bảo An không lớn lắm, Hải Đồ cũng không mở chế độ handsfree, nên người đối diện không thể nghe được cuộc đối thoại giữa hai người, chỉ nghe được giọng Hải Đồ.

Kỳ Ninh nghe được vài câu thì hết hứng thú, nhưng Tiểu Dư tinh hơn, thấy Hải Đồ nói chiều hướng trên mạng, thì lấy điện thoại ra mở weibo bắt đầu tìm kiếm.

Tiểu Dư rất chú ý đến Hải Đồ, ban đầu là vì công việc cần thiết, sau này thì trở thành một mục tiêu trong tương lai, cậu ta hi vọng mình có thể dùng sự cố gắng nỗ lực để đạp ông chủ cũ dưới chân.

Vừa vào app, cậu ta chọn ngay trang đầu, nhưng phần mềm bình thường vẫn hoạt động trôi chảy bây giờ lại cực kỳ đơ lag, rõ ràng bên dưới ghi là có tin mới, nhưng không sao tải được.

Ngón tay Tiểu Dư bấm trên màn hình mấy lần, nhưng vẫn không load được tin, thậm chí phần mềm còn tự động out ra luôn.

Cậu ta nhíu mày bấm lại, nhưng khi mở ra thì vẫn là tình trạng như vậy, thế là cậu ta tắt luôn điện thoại đi, ngẩng đầu cười với Hải Đồ vừa mới cúp máy xong:

"Anh, có phải anh vừa đăng tin mới gì không?"

"Cậu không tìm được à?"

Hải Đồ hơi ngạc nhiên hỏi, nói xong cũng không có ý định giải đáp thắc mắc của Tiểu Dư, hình như cậu nhìn thấy ai đó, vẫy vẫy tay phía sau họ, biểu cảm trên mặt trở nên ngọt ngào đáng yêu chỉ trong phút chốc.

Tiểu Dư ngạc nhiên quay đầu, thấy một người đàn ông đang đi tới.

Trong mắt người đàn ông đó dường như chỉ có mình Hải Đồ, lúc đi qua không thèm liếc nhìn hai người bọn họ lấy một cái.

Nhưng Tiểu Dư cũng không dám có ý kiến gì, cậu ta từng thấy người đàn ông này rồi, hồi cậu vẫn còn là trợ lý...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!