Chương 30: (Vô Đề)

Hai ngày sau, tập đoàn Kỳ thị thông báo kết quả cuối cùng về việc thu mua công ty sản xuất robot, Kỳ Khiêm dùng 665 triệu tệ để thu mua 97% cổ phần của công ty đó, mà sau khi vụ thu mua này thông qua kiểm định của chính phủ, tập đoàn Kỳ thị đã trở thành doanh nghiệp đứng đầu trong ngành người máy gia dụng.

Người ngoài bàn tán về vụ thu mua này rất là sôi nổi, cảm thấy đây là dấu hiệu một tập đoàn uy tín lâu năm muốn tuyên bố với cả thế giới rằng mình sắp lên một tầm cao mới.

Tin tức này đối với giới tài chính và kinh tế thì được nhắc đến suốt một thời gian dài, nhưng đối với vòng giải trí mà nói chỉ là chuyện một tên nhà giàu lại phô trương tài lực của mình mà thôi, đại đa số nghe được đều không quan tâm, phần nhỏ còn lại thì nghĩ làm cách để bấu víu quan hệ.

Thịnh Kiến Trạch giận dỗi một ngày, hôm sau lúc xế chiều mới đến đoàn làm phim.

Một lần trở về này trên người anh có rất nhiều sự thay đổi, trong đó sự thay đổi lớn nhất là anh đã mang kịch bản đi cùng.

Lúc trước Thịnh Kiến Trạch vẫn coi đóng phim như trò chơi vậy, mình muốn diễn thế nào thì diễn thế ấy, lời thoại đã có dụng cụ nhắc lời, âm thanh đã có diễn viên lồng tiếng.

Cho nên từ khi anh nhận được kịch bản đến giờ, cũng chẳng mở ra mấy lần, khi nào không muốn nhìn vào dụng cụ nhắc lời thì cứ thế mà nói lung tung.

Hôm qua sau khi bị Hải Đồ nói một trận, mới đầu Thịnh Kiến Trạch không thể tiếp thu được, thậm chí đi về nhà luôn không quay phim nữa.

Có điều sau đó ra ngoài gió thổi làm đầu óc anh tỉnh táo ra chút, quyết tâm không chịu thua lại nổi lên. Thịnh Kiến Trạch mò ra cái kịch bản bị bỏ xó bấy lâu, sau khi kiên nhẫn đọc một lượt, không thông thể không thừa nhận Hải Đồ nói có lý.

Anh và nhân vật này thực sự có khoảng cách chênh lệch.

Một buổi tối cũng không thể nào giúp Thịnh Kiến Trạch cảm ngộ được quá nhiều, chỉ nhớ xong cái bối cảnh nhân vật.

Hôm sau nhân lúc rảnh rỗi giữa các cảnh, Thịnh Kiến Trạch chủ động cầm kịch bản của mình đến chỗ Hải Đồ để thảo luận một phần nội dung.

Thợ chụp ảnh chính còn phụ trách chụp ảnh hậu trường, thấy hai người bọn họ như vậy thì chụp ngay một tấm. Sau này khi kĩ năng diễn xuất của Thịnh Kiến Trạch tiến bộ, tấm hình ngoài lề này cũng được tung ra, anh đã nhận được rất nhiều lời khen, nói anh nghiêm túc chịu khó, là một diễn viên trẻ tuổi điển hình.

Hôm Kỳ thị tuyên bố thu mua công ty robot, cũng là ngày Ẩn hình chiếu tập 3,4 vào đúng 8 giờ tối.

Lần này Hải Đồ xem một mình, Kỳ Khiêm phải tham gia hoạt động chúc mừng của công ty nên không về kịp.

Nhớ có danh tiếng trước đó, tập mới nhất của Ẩn hình mới chiếu được 2,3 tiếng đồng hồ đã có hơn 1 triệu lượt xem.

Trong tập phim mới nhất này, vì Cảnh Vĩ tìm mãi cũng không thấy máy ghi hình mini nên nghi ngờ thần kinh mình có vấn đề, sau khi gặp lại ma nữ và trò chuyện lần nữa, Cảnh Vĩ xin nghỉ hai ngày, lén đi bệnh viện gặp bác sĩ tâm lý.

Bác sĩ tỏ vẻ cậu bị áp lực lớn quá mà sinh ra ảo giác, khuyên cậu nên giữ tinh thần thả lỏng, chuyển sự chú ý của chuyện này sang việc khác.

Cảnh Vĩ chấp nhận giả thuyết này, quyết định đến phòng thuê của người chết nhìn lần cuối, đến nơi lại phát hiện ra một nữ đồng nghiệp tên là Thiệu Đường cũng đang lặng lẽ điều tra vụ án này.

Sau khi biết rằng mình không phải người duy nhất thấy vụ án này có vấn đề, Cảnh Vĩ không thể thuyết phục mình từ bỏ lần nữa.

Sau khi đồng nghiệp về hết, cậu lại đến căn phòng của người trên xem xét một lượt, đụng phải một người đàn ông lén lút, sau khi bắt được thì phát hiện ra là tên trộm, vừa khéo kéo hắn lại.

Hôm sau Cảnh Vĩ đến cục cảnh sát chặn ngang Thiệu Đường, bỏ qua chi tiết ma nữ kia, cậu nói mọi nghi ngờ của mình cho đồng nghiệp nghe.

Phần sau chính là quá trình Cảnh Vĩ và Thiệu Đường cùng nhau tra án, đồng thời dưới sự giúp đỡ của ma nữ, đã tìm được người cài máy ghi hình mini kia.

Gã đàn ông giả làm quản lý là một kẻ háo sắc, vô tình biết được máy ghi hình mini có thể quay lén được, liền vui mừng mua một cái, thế nhưng mua xong mới biết mình không có cơ hội cài vào nhà người khác, cuối cùng chỉ có thể cài ở bên ngoài, ở cửa của phòng trọ đối diện.

Ở phòng đối diện có vài cô gái thuê chung với nhau, người đàn ông dùng thiết bị này để thỏa mãn dục vọng nhìn trộm của mình.

Sau khi người chết bỏ mình gã đã từng cân nhắc qua có nên trở thành nhân chứng hay không, cũng coi như là làm chuyện tốt.

Nhưng lúc gã chuẩn bị xong xuôi để đi đến đồn cảnh sát, thì lại bị người ta phang một nhát từ phía sau, lúc tỉnh lại đã thấy ở trong nhà mình, tay chân bị trói chặt.

Trong nhà ngoài gã còn có một người đàn ông bịt mặt, kẻ bịt mặt này thấy hắn tỉnh thì uy hiếp một trận, sau đó yêu cầu gã xóa bỏ hết những gì ghi được, máy tính cất giữ video theo dõi cũng bị tiêu hủy.

Kẻ bịt mặt nhìn gã xóa video đi, trước khi đi còn rút ra đĩa cứng, để cho hắn 400 đồng nói là tiền bồi thường tổn thất.

Nhưng người đàn ông có một sở thích kì lạ, những gì hắn yêu thích thì sẽ giữ lại một phần, trong việc này cũng vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!