Chương 82: Phiên Ngoại 3

Sau khi Khương Vọng Thư cùng Thang Tư Niên kết hôn, thúc giục có con liền bắt đầu thành chuyện lớn nhất của bà nội Khương.

Vừa bắt đầu, Khương Vọng Thư cũng có chút rục rà rục rịch đã ôm Thang Tư Niên ồn ào muốn cùng cô sinh em bé.

Nhưng Thang Tư Niên học nặng nề nên tạm thời không có cái cân nhắc này, thực sự không chịu nổi Khương Vọng Thư nhắc mãi nên Thang Tư Niên đơn giản liền sưu tập một đống báo cáo nguy hiểm liên quan với sinh dục, tóm gọn thành một bài đọc cho Khương Vọng Thư nghe.

Từ lấy trứng mang thai đến có thai chờ thêm phản ứng, cuối cùng là sinh con sống thì đau đớn, còn có các loại nguy hiểm sau khi sinh, Thang Tư Niên từng cái giảng giải đến vô cùng tường tận.

Đang nhìn đến dáng dấp kinh ngạc của Khương Vọng Thư thì Thang Tư Niên bình tĩnh nói: "Cho nên nói, mang thai là một chuyện đặc biệt vĩ đại, quá trình tạo ra sinh mệnh, nhưng cùng lúc đó, quá trình này là thông qua cơ thể mẹ hi sinh để đạt thành."

"Chị à chị thật sự chuẩn bị kỹ càng, muốn một đứa bé đi tới phía trên thế giới này sao?"

Khương Vọng Thư nhìn cái cây kim dài ốm trong video chọc thằng vào để lấy trứng thì lại do dự.

Thang Tư Niên thấy thế không ngừng cố gắng nói: "Đối với em mà nói, kỳ thực em cũng chưa hề nghĩ tới muốn một đứa nhỏ mang theo gen của mình để thế giới này.

Chuyện mang con là phải nói đến duyên phận.

Em cảm thấy đời chúng ta cùng con cái, không có duyên phận."

Khương Vọng Thư ngẩng đầu nhìn Thang Tư Niên, kinh ngạc mà nói: "Nhưng mà Tư Niên, lẽ nào em chưa hề nghĩ có một đứa nhỏ thừa kế hình dáng mình sẽ vô cùng đáng yêu sao?".

Truyện Light Novel

Thang Tư Niên suy nghĩ một chút: "Cái này đúng là chưa nghĩ tới, bởi vì em cảm thấy ta khi còn em liền rất đáng yêu.

Đương nhiên, đối với với một đứa nhỏ giống chị thì em có chờ mong qua.

Chỉ cụ thể ngẫm lại, vẫn là không nghĩ ra được hình dáng gì."

"Nói như thế nào đây...! Em đối với cái này yêu cầu không cao, bởi vì miễn là nghĩ đến em hoặc là chính ta cần trải qua chuyện thống khổ như thế, mới có được một đứa nhỏ, hơn nữa sau đó chị còn phải phụ trách giáo dục đứa bé trở thành một người thiện lương lại chính trực, liền cảm thấy rất phiền phức."

"Vì lẽ đó..."

Thang Tư Niên nhìn Khương Vọng Thư cân nhắc, do dự một chút đổi giọng nói: "Đương nhiên, nếu như chị Vọng Thư nếu muốn thì cũng không phải là không thể."

Khương Vọng Thư đương nhiên không phải ích kỷ như vậy, nàng quay đầu liếc mắt nhìn đủ hình ảnh phụ nữ mang thai trong màn hình cuối cùng lạc ở trên một cái bụng có thai tràn đầy văn nữ tính, than thở nói: "Tư Niên, em nói đúng, em cũng không nghĩ tới chuyện chị làm sao không luyến tiếc em đi làm sao."

Mang thai xem ra đau như vậy, các cô vẫn là quên đi.

Khương Vọng Thư thở dài, nhìn Thang Tư Niên nói rằng: "Chị đối với với liên hệ máu mủ cũng không phải rất quan tâm mà chị chỉ đơn thuần cảm thấy, nếu như chúng ta có thể có được một đứa bé, là một chuyện rất tốt."

"Chỉ có điều hiện tại, miễn là cùng một chỗ với em liền rất tốt."

Hai người xúc đầu xuống gối dài nói chuyện một phen, cuối cùng quyết định thẳng thắn cùng bà nội, tạm thời quyết định không muốn sinh con.

Chỉ là chuyện con cái một khi mở đầu, sẽ khiến người ta bay lên vô tận liên tưởng.

Khương Vọng Thư lúc nào cũng sẽ nghĩ tới chính mình nếu như cùng Thang Tư Niên có một đứa bé, nhất định sẽ đem con giáo dục thành đứa nhỏ siêu cấp tuyệt vời.

Nhưng là Khương Vọng Thư lại không muốn sinh con, nghĩ tới nghĩ lui, Khương Vọng Thư nghĩ đến một chủ ý đặc biệt tuyệt vời.

"Chúng ta đi nhận nuôi một đứa bé đi!"

Sau khi Khương Vọng Thư nói ra câu nói này thì nhìn con mắt Thang Tư Niên tất cả đều là sao.

Thang Tư Niên đang thu dọn tài liệu nghe được câu này, tạm thời bỏ đồ trong ta xuống sau đó quay đầu nhìn thẳng vào nàng, hết sức nghiêm túc hỏi: "Chị là thật lòng sao?"

Khương Vọng Thư gật gù: "Ừm, chị thật lòng! Chị cũng chuẩn bị kỹ càng, kiên trì làm người mẹ tốt!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!