Thang Tư Niên nhấc theo túi lớn túi nhỏ quay lại Thang gia thì còn bị cha mẹ mình nói rằng một trận.
Thang Thuấn Hoa còn trêu chọc Thang Tư Niên đây là đang mở khai quật Khương gia, không phải vậy làm sao được một đống đồ mang trở về như vậy. Thang Tư Niên thẹn thùng, không thể làm gì khác hơn là trả lời nói là bà nội nhiệt tình nên không thể chối từ, bà nhét một đống đồ cho cô cô không thể không mang về.
Thang mẹ đúng là cảm thấy rất được, thay Thang Tư Niên mang theo đồ vật lên lầu mà còn trêu nói: "Lão nhân gia cho con nhiều đồ như vậy mà sao ocn không gan lên một cúng cùng đưa chị Vọng Thư của con về ăn tết a."
Thang Tư Niên đỡ trán: "Mẹ! Mẹ cũng quá đánh giá cao con rồi, con làm sao có khả năng đem người về mà."
Thang Thuấn Hoa ôm một hòm lễ trà cùng ở phía sau, nghe vậy trêu chọc: "Chính là, mẹ thân ái của con ơi, Bánh Trôi của mẹ không làm đến cửa làm rể ở lại với người ta coi như tốt rồi!"
Thang mẹ cảm thấy rất có đạo lý: "Này đúng nha nhìn nó như muốn lại cửa làm rể."
Mẹ con ba người cười cười nói nói, cùng tiến lên tầng. Đến khi đi tới cửa là ba Thang đang mang tạp dề mở cửa. Bếp trưởng mang theo cái thìa, thấy thế cười nói: "Các cô gái, mau cơm nước xong đi."
Mọi người đem đồ trên tay để xong hết liền đến bàn ăn cơm tất niên.
Chờ Thang Tư Niên cùng cha mình dọn dẹp xong bàn ăn, Thang Thuấn Hoa thì lại đem mạt chược phủ đầy bụi đã lâu đẩy ra ngoài, nói với ba mẹ: "Đánh mạt chược không? Để cho chúng con tiền mừng tuổi?"
Thang mẹ thì lại cười: "Là cho tiền mừng tuổi, còn hay là các cônhiếu kính trưởng bối thì khó có thể nói chắc."
Bốn người một bàn mạt chược, tết xuân sẽ bắt đầu thì mạt chược cũng theo mở màn.
Đến cùng là đêm trừ tịch, ba mẹ Thang gia ba không năm thì thì có điện thoại gọi vào, trưởng bối trên bàn đang một tay cầm bài, một tay cầm điện thoại. Thang Thuấn Hoa cũng không có nhàn rỗi, hợp tác một chút phát bao lì xì cho mọi người.
Nói thật, hỏi han ân cần không bằng lì xì số tiền lớn.
Bởi vậy, Thang Tư Niên cũng có vẻ thanh nhàn. Dù sao ngoại trừ Khương Vọng Thư, cơ bản không sẽ có người nào phát tân niên chúc phúc cho cô.
Bởi vậy sau khi lão sư cùng đàn anh đàn chị gửi xong lời chúc phúc thì điện thoại Thang Tư Niên cơ bản là yên lặng. Ngoại trừ Khương Vọng Thư thi thoảng gửi tin nhắn vào thì trong đa số thời gian cũng có thể chuyên tâm đánh bài, một đêm qua đi còn thắng không ít tiền.
Lúc này Khương Vọng Thư thông thường là tại cùng bà nội xem dạ hội. Nhưng năm nay cùng thường ngày không giống chính là nàng một bên xem, còn một bên nhắn tin cho Thang Tư Niên nhổ nước bọt.
Thang Tư Niên vội vàng chơi mạt chược, có lúc trả lời trễ. Khương Vọng Thư liền thúc giục cô: "Em đang làm gì? Tại sao không trả lời tin nhắn của chị, không trả lời tin nhắn đêm nay liền không để ý tới em!"
Ngoài miệng nói không để ý tới, kỳ thực chính là đang làm nũng mà thôi. Thang Tư Niên am hiểu sâu điểm ấy, thừa dịp lúc sờ bài nhanh chóng nhắn trả lời nàng một tin: "Đang kiếm tiền mua son môi cho chị."
Khương Vọng Thư có hứng thú: "Làm sao kiếm a? Oa, có phải là em lại bị gọi lên làm chuyện gì?"
Thang Tư Niên trả lời: "Không có, đang chơi mạt chược."
Chơi mạt chược a, nói tới chơi mạt chược Khương Vọng Thư liền không cảm thấy tẻ nhạt. Khương gia cũng sẽ chơi mạt chược, đặc biệt là vào mùng một khi mọi người đến chúc tết thì, đều sẽ bồi bà nội chơi mạt chược. Mà trình độ chơi bài của Khương Vọng Thư quá kém, xưa nay chỉ có phần thua.
Nàng có chút ngạc nhiên, liền hỏi Thang Tư Niên đêm nay thắng bao nhiêu. Thang Tư Niên nói con số đại khái cho nàng, Khương Vọng Thư lại hâm mộ cảm khái: "Chị chưa từng thắng qua."
Thang Tư Niên liền hống nói: "Không sao, sau này em đều thay chị thắng về."
Cô nói sau này làm Khương Vọng Thư thập phần vui vẻ. Khương Vọng Thư vui vẻ ứng lại đồng thời biểu thị sau này chơi bài cũng sẽ để cho Thang Tư Niên đi ứng phó.
Thang Tư Niên nói được, Khương Vọng Thư lại nghĩ tới chuyện đêm nay, liền nhắn qua Thang Tư Niên, thăm dò hỏi cô: "Tối nay em chuẩn bị mang chị đi nơi nào a?"
Năng lực bảo mật của Thang Tư Niên từ trước đến giờ rất tốt, thấy thế trả lời: "Tối đến tìm chị thì chị liền biết rồi."
"Thần thần bí bí, nếu không là kinh hỉ chị sẽ rất thất vọng."
Thang Tư Niên suy nghĩ một chút: "Phỏng chừng không phải kinh hỉ gì, nhưng emchính là muốn cùng một chỗ với chị."
Chỉ nói là muốn cùng một chỗ với mình, liền đã hoàn toàn làm Khương Vọng Thư. Khương Vọng Thư quyết định bất luận đêm nay Thang Tư Niên muốn đi nơi nào, nàng đều sẽ bồi tiếp.
Thang Tư Niên ở nhà bồi ba mẹ chơi mạt chược đánh tới gần như mười một giờ, vừa thấy thời gian đã chênh lệch không nhiều, cô liền nói mình muốn ra ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!