Phong vác Lam ra cửa, nhét cô vào trong ô tô của mình. Miệng Lam vẫn lải nhải.
"Đưa tui đi đâu vậy, tên chết dẫm này, tui đánh chết anh, đánh chết..."
Phong quay sang bên ghế phụ thắt đai an toàn rồi nổ máy.
Xe dừng trước căn biệt thự của Phong. Anh lái xe xuống hầm rồi bế cô ra khỏi xe. Nồng nặc mùi rượu. Lam đã đứng không còn vững, gắt gao ôm chầm lấy anh.
Phong bế cô vào biệt thự. Cô gái này không được cho ăn hay sao mà nhẹ bẫng thế này. Một cảm giác thương xót xộc lên trong lòng anh.
Phong đặt Lam dựa trên ghế sofa, anh đi vào bếp pha nước mật ong giải rượu. Lúc đi lên đã thấy Lam ôm chai rượu vang mắt nhắm mắt mở tu ừng ực.
Phong vội vàng chạy lại giật lấy. Trời ạ, anh quên là trên kệ có bày biện rượu. Lam chồm qua tức giận với tay đòi lấy rượu.
"Của tôi, có đưa đây không hả, tôi tìm thấy trước chứ bộ"
"Uống cái này đi, không uống cái kia nữa"
Phong đưa cốc mật ong ra trước mặt cô.
"Rượu đây hả, hihi rượu nho hả, màu đẹp ghê. Cái này tốt cho phụ nữ lắm nè"
Nói rồi cô giật lấy uống một ngụm. Lam lè lưỡi.
"Rượu gì lạ heng?"
"Uh lạ, uống đi rồi lát nữa uống rượu vang. Ngoan"
Lam chớp mắt nhìn anh rồi gật gật uống tiếp.
Phong cong môi, một cảm xúc khác lạ không tự chủ len lỏi trong lòng.
Lam uống xong nhìn anh cười tít mắt hihi hihi. Cô ngồi rạp xuống sofa gối đầu lên thành ghế, mở to mắt nhìn xung quanh rồi lại nhìn sang Phong bên cạnh.
Đầu cô đau như búa bổ, cái gã đàn ông này là ai nhỉ, trông quen quen mà không nhớ là ai.
"Sao nhìn tôi vậy?"
Lam gõ gõ trán "Anh là ai... aiza không nhớ"
"Hử? Tôi..."
Rồi đột nhiên cô ôm khuôn mặt anh trong bàn tay mình ngắm nghía rồi cười ngờ nghệch, đôi mắt to tròn trong sáng vướng những sợi tóc mái toà xoà rất đáng yêu. Cô như này mới đúng tuổi thực của mình, ngây thơ trong trẻo chứ không như bình thường làm mặt lạnh với anh. Bỗng Lam kinh ngạc thốt lên.
"Ô anh là kẻ thù của tôi mà, đêm nào tôi cũng mơ anh đòi lấy mạng tôi mà, sao ở đây zị? Khó hiểu ghê..."
Lam buông anh ra, lắc lắc đầu. Cảm giác độ ấm trên hai má không còn làm Phong hẫng một chút.
Lam đứng lên "Tôi đánh chết..."
Chưa nói hết câu cô đã lảo đảo không đứng vững. Rất nhanh cả người rơi vào một vòng tay vững chãi.
Cơ thể mềm mại trong lồng ngực khiến tim Phong đập rất nhanh. Lam vẫn mở to mắt nhìn vào mắt anh. Phong như bị chìm sâu trong đôi mắt đẹp của cô. Anh cụp mắt tránh ánh mắt trong veo của Lam thì tầm mắt rơi vào đôi môi hồng căng mịn.
Khoảng cách gần đến không thể tự chủ, Phong cúi xuống chạm vào môi Lam. Vừa chạm vào cánh môi mềm, cả người anh như bay lên không trung, cảm giác khó diễn tả lâng lâng hạnh phúc. Không ngờ môi cô ấy lại mềm đến vậy, như một dải lụa mềm mại quyến luyến buộc chặt lấy anh.
Lam bị một đôi môi lạnh quấn lấy, trạng thái lúc này không tỉnh táo chỉ cảm giác như trong một giấc mộng, có mùi bạc hà tươi mát quẩn quanh trong khoang miệng, cô hé miệng "uhm" một tiếng, ngay lập tức bị Phong nuốt lấy. Anh nhẹ cạy hàm cô ra, chui vào khoang miệng quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương ngọt thơm mùi rượu vang.
Bàn tay đặt ở eo nhỏ siết càng chặt, cơ thể mềm mại trong lòng khiến Phong bốc hoả dục tính. Anh tăng lực để nụ hôn càng sâu hơn nữa, để hút hết vị ngọt ở lưỡi cô. Nhưng người trong lòng dần không động đậy. Phong nhìn xuống, thấy cô gái nhỏ đã nhắm mắt thở đều đều.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!