Chương 64: Ngoại truyện

Hôm nay đài truyền hình phỏng vấn một nhân vật quan trọng. Người đàn ông gần 40 mặc bộ vest màu đen lịch lãm, cầm tay người phụ nữ đẹp nền nã không rời trong suốt quá trình trong hậu trường.

Anh cẩn thận dặn dò thư ký trường quay "Nhờ cô đưa vợ tôi đến ghế hàng đầu tiên, chỗ đối diện với chỗ ngồi của tôi nhé"

Rồi quay sang cô "Chờ anh một chút nữa quay hình xong anh đưa em đi ăn"

Người phụ nữ gật đầu, gương mặt ánh lên niềm hạnh phúc.

Trên kênh truyền hình "Doanh nhân thành công" Mc đang bị choáng ngợp bởi người đàn ông đĩnh đạc trước mặt. Cô có chút ngưỡng mộ người phụ nữ trẻ ngồi dưới hàng ghế kia. Được một người thế này che chở và bao bọc, chị ấy đúng là kiếp trước cứu cả thế giới rồi.

"Xin hỏi giám đốc Phong, bí quyết nào để anh chèo lái LaGreen có thể thành công đến như vậy?"

"Rất đơn giản là vì tôi có niềm tin và mục đích kinh doanh"

"Vậy cơ duyên nào đưa anh đến với lĩnh vực thực phẩm sạch, trong khi trước đó anh làm về lĩnh vực bất động sản"

"Đó cũng không phải là lĩnh vực quá lạ lẫm đối với tôi vì tôi đã từng làm về nhà hàng khách sạn. Tuy nhiên, vì tôi sống cạnh một người rất thích thiên nhiên cho nên cũng có phần ảnh hưởng"

Ánh mắt của Phong nhìn xuống vợ nhỏ đang ngồi khẽ mỉm cười. Lam đỏ bừng mặt, chồng mình lên truyền hình còn dẻo mép. Thế này thì cô chuẩn bị đón thêm tình địch rồi.

"Chủ đề công việc có vẻ vô vị, vậy tôi có thể hỏi một câu riêng tư được không?"

Phong nở nụ cười thoải mái như một sự đồng ý cho cô MC.

"Nghe nói giám đốc Phong rất ham vợ, như vậy có đúng không?"

Cả trường quay cười ồ lên vì câu hỏi dí dỏm của nữ MC.

"Đúng. Không phải ham mà là tôi không xa nổi cô ấy, một phút cũng không thể" ánh mắt Phong long lanh và nhu tình.

Trường quay lại xôn xao, thật có soái ca trong đời thực sao, chắc hẳn là vợ của giám đốc LaGreen là người mẫu hay hoa hậu nào đó.

"Vậy anh có thể cho chúng tôi chiêm ngưỡng dung nhan của cô ấy không?"

"Tôi không muốn để người khác nhìn ngắm vợ mình. Tuy nhiên, phòng những người đàn ông khác ra đường ngỡ cô ấy chưa có chồng thì tôi xin giới thiệu, Mạch Lam vợ tôi"

Ống kính máy quay lia đến chỗ Lam ngồi. Cô đứng lên mỉm cười chào cả trường quay. Đôi má cô ửng hồng xấu hổ càng làm cô yêu kiều duyên dáng hơn. Phong say mê ngắm nhìn vợ, cô ấy càng ngày càng đẹp mặn mà, dù đã 36 tuổi nhưng cô không hề già đi mà ngày càng nhuận sắc. Biết thế này anh giấu ở nhà không đưa đi cùng. Nhưng không có cô bên cạnh anh lại cảm thấy vô cùng khó chịu.

Hôm nay Lam của anh mặc một chiếc váy bút chì tay lỡ màu ngọc, tóc dài được uốn xoăn nhẹ buông lơi trên bờ vai. Vòng eo cực nhỏ và cánh tay mảnh khảnh trắng trẻo mong manh khiến người ta nhìn vào rất muốn che chở. Cả trường quay trầm trồ, vợ giám đốc không nổi tiếng, không sắc sảo nhưng nhìn vô cùng nhẹ nhàng, dễ mến và thanh thoát. Thảo nào giám đốc Phong không muốn giới thiệu cô trước công chúng.

Buổi ghi hình đã xong, Phong nắm tay vợ ra khỏi đài truyền hình thành phố, ghé tai cô nhỏ giọng.

"Hôm nay em mặc thế này cố tình cho người ta thấy sao?"

Lam nhìn xuống người mình, cô có mặc gì hở hang đâu.

Phong nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Lam, bật cười, bao nhiêu năm rồi vẫn ngây thơ như vậy.

"Anh chỉ muốn móc mắt mấy thằng kia thôi. Em làm gì mà chúng nó nhìn em dữ vậy"

Lam hết nói nổi với chồng. Tuần ghen không biết bao nhiêu lần. Cô đi siêu thị nói chuyện với em trai thu ngân, kể từ đó không để cô tính tiền ở quầy nữa. Cô đi tập gym anh cũng không cho, mua một đống máy về nhà cho cô tập.

(Đọc tại facebook Lam Lam)

***

Xe vừa dừng ở cửa mấy đứa trẻ ùa ra.

"Mẹ Lam về, chú Phong về rồi, cả nhà ơi ra xem nè. Mẹ Lam mua nhiều đồ cho con lắm"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!