Chương 48: Khó khăn của công ty

Phong bước vào nhà thấy Lam đang ngồi ôm gối trên ghế sofa nhắm nghiền mắt. Anh cúi xuống nhìn gương mặt cô khẽ mỉm cười. Chắc là đi làm về rồi qua đây nấu ăn luôn, mệt quá đây. Anh cầm tấm chăn mỏng đắp lên người thì Lam tỉnh dậy. Cô ôm cổ anh mè nheo.

"Anh về từ bao giờ. Em ngủ quên"

"Hôm nay họp cổ đông nên anh về muộn chút. Đợi anh lâu lắm phải không?"

"Không lâu đâu, anh lên thay đồ đi rồi em làm nóng đồ ăn, một chút xíu thôi là xong"

Phong vuốt tóc cô "Chờ anh một chút nhé"

Phong xuống đã đầy một bàn những món ăn Tây: cá hồi sốt măng tây, thịt bò cuộn, pasta hải sản, salad bơ.

"Hôm nay người yêu anh đổi món sao?" Phong ôm cô từ phía sau.

"Em thử làm những món anh thích ăn xem có được không. Em quen làm món Việt, hy vọng là anh ăn được"

Phong nhéo mũi cô "Ngốc, em nấu gì mà chẳng ngon"

Phong rót một ly vang đưa cho cô. "Lâu lắm không uống rồi. Hôm nay ở nhà em uống thoải mái anh phục vụ em hết mình" nói xong còn cười gian tà.

Lam đỏ mặt lườm anh "Anh không rời chủ đề đó được à"

"Nhìn thấy em là anh không nghĩ được gì nữa"

Lam "..."

Ăn xong Phong bỏ bát vào máy rửa bát rồi ôm cô lên phòng. Anh có cảm giác hôm nay cô hơi lạ, nói ít hơn bình thường và nhìn anh nhiều hơn.

"Con mèo của anh hôm nay có tâm sự phải không?"

Lam vùi mặt vào ngực anh, mùi hương quen thuộc khiến cô cảm thấy dễ chịu. Cô làm sao bây giờ, để nói xa anh chắc cô không thể sống nổi. Mà ở bên cạnh lại là gánh nặng cho anh.

"Sao vậy, anh đoán đúng rồi đúng không?"

"Không, không có gì cả. Chỉ là muốn ở cùng anh nhiều hơn"

"Vậy ngày mai em chuyển sang đây ở cùng anh nhé. Từ nay không được nấu nướng gì nữa, anh về rồi mình đi ăn. Em muốn ăn gì anh sẽ ăn cùng em. Không được vào bếp nấu nướng nữa"

Lam yên lặng vân vê vạt áo Phong. Mãi sau cô mới lên tiếng.

"Công ty đang gặp khó khăn phải không anh?"

"Không có vấn đề gì, chỉ là chuyện nhỏ thôi. Em đừng lo"

"Nhỏ mà sao anh phải đi vay tiền bạn bè, còn thế chấp cả biệt thự"

"Em không cần lo lắng, anh làm ăn thì có lúc sẽ cần phải làm như vậy"

"Nhưng rồi trả không đúng hạn được thì anh sẽ thế nào"

"Thì đến ăn nhờ ở đậu người yêu nuôi, được không?"

Lam thật thà gật đầu. Phong buồn cười cầm hai má cô lắc lắc.

"Anh đùa thôi, anh phải nuôi em mới đúng chứ sao để em lao tâm khổ tứ được"

"Hay là, em có cái sổ tiết kiệm, chỉ có một chút ít thôi, em đưa cho anh nhé" nói rồi đứng dậy.

Phong kéo cô lại "Em đừng nhọc lòng, phải tin vào anh chứ. Anh sẽ giải quyết được, tạm thời bây giờ hơi vướng mắc một chút thôi, nhưng cuộc họp chiều nay giải quyết xong rồi"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!