Chương 45: Những ngày bình yên hạnh phúc

Lam đã đi làm lại, Phong không muốn cô làm mảng điều tra, ông Thành cũng không muốn cô dấn thân vào nơi nguy hiểm cho nên đề đạt cô lên làm thư ký xuất bản của toà soạn. Vì vậy cuộc sống của cô khá bình lặng.

Hàng ngày đi làm rồi chiều về chờ Phong qua đón đi ăn tối đi chơi như bao cặp tình nhân khác. Cuối tuần Phong bắt cô ở bên cạnh anh hoàn toàn, hai người nấu ăn cùng nhau, rửa bát cùng nhau, vui đùa cùng nhau. Còn hạnh phúc nào hơn.

Phong thì có bận rộn hơn, cổ phiếu AV vì vụ của Diệp Anh mà không ổn định lắm, không giảm nhiều nhưng cũng không lên cao nổi. Nhiều người cho rằng hai tập đoàn trở mặt thì liên minh ANAZ không còn nữa, vì thế lo sợ bán tống cổ phiếu AV khiến cổ phiếu sụt nhẹ.

Bên AZ lại rất bình lặng, không tạo ra sóng gì. Kể với tính cách của vợ chồng ông Phúc và Diệp Anh chắc chắn không thể để yên như vậy được.

Chủ yếu khó khăn của Avenue bây giờ là liên tài chính có đứt đoạn một chút. Thực ra thì tài chính của Avenue không phải quá cạn kiệt nhưng tiền đã đổ hết vào các dự án. Để các dự án chạy trơn tru theo đường băng thì tài chính phải được liên hoàn. Nếu hổng một lỗ sẽ như một quân bài domino thiếu hụt, hiệu ứng dây chuyền sẽ ngừng lại và công ty sẽ gặp vấn đề.

Bây giờ anh phải đi vay vốn được các ngân hàng để bù vào lỗ hổng của tài chính liên. Hoặc phải tìm được cổ đông khác thay thế. Để tìm được một cổ đông lớn cỡ ông Phúc có vẻ khó. Mà tất cả các ngân hàng lớn Avenue đều đã vay vốn.

Ông Nguyên từ sáng sớm đã gọi điện thoại cho Phong giục giã xử lý chuỗi tài chính. Phong chỉ ậm ừ cho qua chuyện, không muốn bàn chuyện với ông ta.

Anh bấm một dãy số "Đã mua hết cổ phiếu bán ra của AZ chưa? Cứ mua tất tay cho tôi, không phải sợ. Tôi sẽ chuyển tiền ngay bây giờ"

Anh lại gọi một số khác "thế chấp hết tài sản công ty cho tôi, gom tiền đổ vào Avenue, lấy tên gì cũng được, đừng để tên tôi"

Phong nhíu mày, nắm chặt cây bút trong tay. Anh vừa làm một quyết định nguy hiểm, được thì sẽ được tất còn mất thì anh sẽ không còn gì cả.

(Đọc tại Facebook Lam Lam)

***

Lam đứng dưới khu tập thể cầm vali nhỏ. Cô mặc chiếc váy thun ba lỗ ôm sát màu thiên thanh dài đến bắp chân lộ đường cong hoàn hảo, khoác chiếc áo cardigan màu trắng, tóc tết rối buông hai bên, trông cả người cô bừng lên sức sống thanh xuân nhẹ nhàng tươi mát.

Phong xuống xe, hơi ngẩn người một chút nhìn cô gái trước mắt mình. Cô luôn cho anh cảm giác rất thanh mát nhẹ nhàng. Phong cầm vali trên tay cô, sờ hai má cưng nựng một chút.

"Em mặc thế này rất xinh"

Lam đẩy anh ra "Đừng, ở đây nhiều người lắm" Rồi vội vàng lên xe. Phong cười, cô ấy rất dễ xấu hổ.

Đến sân bay Tú đang chờ sẵn. Anh chàng lất pha lất phất mặc một bộ đồ thể thao màu cam chói lọi.

"Mả cha mấy cái đứa này. Ông đây chờ gần chết"

Lam mỉm cười gật đầu chào Tú. Cô mới chỉ được Phong đưa đi gặp hội bạn một vài lần, nhưng cũng khá có cảm tình với Tú, một cậu ấm nhà giàu có tính cách vô lo vô nghĩ không quan tâm gì ngoài xã hội.

Được một lúc thì Triết đưa Hân đến. Hân hôm nay rất xinh, cô nàng cá tính với mái tóc ngắn, mặc quần sooc bò trắng áo boomber đen, bên cạnh Triết một cây thể thao trắng. Hai người đi cạnh nhau vô cùng hợp, nổi bật cả sân bay.

Hân và Lam thấy nhau như cá với nước, ôm chầm lấy nhau để lại hai chàng trai ngán ngẩm nhìn nhau.

Minh xuất hiện cuối cùng, một cây đen từ đầu đến chân, kính đen tay đút túi quần điềm tĩnh nhìn một lượt. Anh lướt qua một lượt dừng lại ở cô gái mặc váy xanh lam đang bị Phong gắt gao nắm chặt eo. Minh cảm thấy ánh mắt Phong rực lửa nhìn về phía mình.

"Mọi người tới lâu chưa?"

Tú nhanh nhảu "Mày đi lễ tang qua đây hả Minh?"

Triết huých một cái vào bụng Tú "Mẹ cái thằng vô duyên này, mày câm từ giờ sang bên đấy hộ tao"

"Tôi chuẩn bị đi lễ tang cậu đấy" nói rồi Minh kẹp cổ Tú đi vào trong nhà chờ.

Hôm nay là họp hội bạn du học cùng ở Anh của Phong, Tú, Triết, Minh. Mỗi năm hội bạn lại gặp nhau một lần. Năm nào cũng chỉ bốn người đi cùng nhau, năm nay có thêm hai Lam và Hân sôi động và vui tươi hơn hẳn. Lam là người hướng nội khá ít nói và dịu dàng nhưng Hân lại là người vô cùng hoạt bát, hai cô nàng như hai mảnh ghép hoà hợp, đứng cùng một chỗ nói về độ xinh đẹp một chín một mười luôn thu hút ánh mắt của người khác. Do vậy Phong và Triết không rời nửa bước.

Đến nỗi hai cô gái phát cáu, có muốn buôn bán với nhau một chút cũng không được.

Phong nhìn hai cô gái đang tíu tít dính nhau không rời, mặt anh đen lại, nắm eo Lam kéo vào trong ngực, phóng ánh mắt bực bội nhìn Hân.

"Cô dính cô ấy ở nhà chưa đủ hả. Trả đây cho tôi"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!