Chương 28: Tiên đồng Ngọc nữ

Trong lòng Lam cơn uất hận đã trỗi dậy đến vô biên. Cô đưa ánh mắt rét lạnh sang Diệp Anh rồi bất ngờ bắt lấy cổ tay cô ta giơ lên.

"Tôi làm gì các người?"

Diệp Anh bị Lam nắm cổ tay vặn vẹo thoát ra, nhưng càng vặn càng đau đớn. Cô ta hét lên.

"Con chó buông tao ra"

"Tôi không buông, bà cúi xuống nhặt váy lên cho tôi, nếu không tôi cho con gái bà gãy tay"

Diệp Anh luống cuống "Mẹ, con đau chết mất"

Bà Thảo mắt long sòng sọc, con oắt này dám đe doạ con gái rượu của bà ta ư. Bà Thảo bỏ túi xắc xuống chạy lại nắm tóc Lam kéo giật lại. Đầu bị giật đau nhói Lam phải thả tay ra.

Diệp Anh lấy lại được thế quay lại tát mạnh vào mặt Lam.

"Con chó này, mày dám động đến tao"

Mẹ con Diệp Anh cười ha hả rồi nước ra khỏi phòng.

(Đọc tại facebook Lam Lam)

Tú Hân bước vào thấy Lam ngồi sụp xuống cầm chiếc váy trắng đã loang lổ, nước mắt ướt đầy khuôn mặt.

"Bọn khốn nạn. Mình ra tính sổ, không thể để bị ức hiếp mãi được"

Lam nắm tay Hân lại "Đừng, cậu không có chứng cứ"

Hân chợt nhớ ra cái máy ghi âm, cô lục trong đống đồ trên bàn giơ lên.

Lam lắc đầu "Đừng, chuyện này tính sau. Giờ quan trọng nhất là buổi lễ. Cậu lên làm Mc thay mình đi. Mình..."

Lam nghẹn uất không nói ra lời, cô cho tay vào cắn chặt để nước mắt không chảy được nhưng vô ích.

Cửa bỗng nhiên mở ra, Phong bước nhanh vào.

"Chuẩn bị xong cả chưa? Ra đi đến giờ rồi"

Lam vội vàng vơ chiếc váy trên sàn nhà quay mặt vào trong.

"Tôi chuẩn bị rồi, sếp đi ra trước đi"

Phong nhíu mày, giọng của cô ấy...

Anh kéo vai Lam lại đối diện với mình. "Có chuyện gì? Sao lại khóc?"

"Tôi, chỉ là..."

"Chuyện này là..."

Lam đưa mắt cho Hân "Hân, cậu đi chuẩn bị đi"

"Nhưng..."

"Cậu đi nhanh"

Hân cắn môi, bật bút ghi âm...

Phong nắm chặt nắm tay thành quyền, tơ máu bắt đầu dâng lên đôi mắt. Anh nhìn cô gái đang quay mặt đi, lòng nặng trĩu. Anh trầm giọng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!