Hôm nay diễn ra event báo chí mà Lam và Hân chịu trách nhiệm tổ chức. Hai cô gái đã dậy từ rất sớm đến khách sạn Park Hyatt chuẩn bị sự kiện. Đây là sự kiện đầu tiên trong đời Lam và Hân đứng ra tổ chức. Hai cô gái lo tất cả mọi thứ từ khâu liên hệ thiết kế cho đến gọi điện gửi giấy cho khách mời. Một tháng bù đầu từ bản kế hoạch cho đến khi thực hiện. Bận bịu nhưng vô cùng thoả mãn, tự do tung hoành ý tưởng sáng tạo của mình.
À không, còn có sự giúp đỡ của Khôi Minh. Có anh ra mặt thì chuyện gì cũng dễ hơn.
Chủ đề của event lần này là green party dành cho những người cống hiến với truyền thông, khách mời lên đến vài trăm nhà báo, phóng viên và các tổng biên tập. Chưa bao giờ có doanh nghiệp nào chăm sóc truyền thông theo kiểu này. Vì vậy có thể nói đây là cú đánh bạo của Avenue nhưng Lam tin sẽ thành công.
Lam cẩn thận đi kiểm tra lại các chi tiết nhỏ, banner, nơ buộc ghế ngồi, ly, rượu...
Phong đứng đằng sau "Cô có vẻ thích màu lam?"
"Sếp không thích sao? Tôi thấy mát mắt mà. Anh không thích không bảo tôi đổi màu chủ đạo sớm"
"Không. Tôi thích"
Hân cầm hai lọ hoa to một màu xanh lam và một màu xanh lá.
"Lam ơi, màu nào để đây hợp hơn?"
Phong và Lam cùng chỉ vào lọ xanh lá.
"Nhưng mình thấy màu lam hợp tông hơn mà"
"Mình thấy xanh lá hơn vì nó sẽ nổi bật, màu lam sẽ loãng với nền blue của bữa tiệc, cho nó một chút nhất nhá. Hôm nay màu chủ đạo của sự kiện là green mà bồ ơi"
Hân gõ đầu cái cốc "Uh nhỉ cái đầu thật ngốc"
Phong nhìn Lam, cũng tinh tế lại rất hợp ý anh.
Điện thoại đổ chuông, là của Phong, anh bước ra ngoài nghe. Vừa lúc Diệp Anh bước vào. Cô ta nhìn quét một lượt, khinh khỉnh nhìn Lam.
"Xong chưa?"
"Vâng, sắp rồi chị. Còn một số khâu nữa là hoàn tất"
Diệp Anh nhìn Lam vô cùng chướng mắt. Ở đâu ra cái con nhà quê mới vào làm được 6 tháng mà hốt hết cả công việc của cô ta. Cô ta chỉ vào lọ hoa màu xanh lá.
"Thay những bông hoa này sang màu đỏ cho tôi. Còn cái banner này nữa, vất hết đi nhìn ngứa mắt thật, không có thẩm mỹ à. Cái gì cũng xanh xanh thật quê mùa"
"Thưa giám đốc cái này đã quyết rồi ạ"
"Cô dám cãi sếp à. Thay màu đỏ đậm cho nó huy hoàng"
"Giám đốc à, cái này tổng giám đốc cũng đồng ý với cô Lam rồi" Tú Hân bực bội.
"Nó là cái gì mà đồng tình chứ, tôi nói thay là phải thay"
Đoạn cô ta cầm lấy lọ hoa định ném xuống đất. Nhưng chưa kịp ném một bàn tay cứng như gọng kìm đã nắm lấy.
"Anh..."
"Em không phải chịu trách nhiệm với bữa tiệc thì đi ra ngoài"
"Anh, cô ta" Diệp Anh chỉ vào mặt Lam "Sao anh cái gì cũng bênh chằm chặp cho cô ta vậy? Hay anh..."
"Diệp Anh!" Phong gằn giọng khiến Diệp Anh giật mình, cô ta im lặng không dám nói nữa.
"Nếu không giúp được gì thì em đi ra ngoài. Em là giám đốc truyền thông ra tiếp khách khứa đi. Để Lam xử lý việc ở đây."
"Em chỉ muốn buổi tiệc đẹp và sang trọng hơn thôi. Em là giám đốc truyền thông mà, em không thể góp phần để buổi tiệc hoàn thiện hơn sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!