Lam lại bận bù đầu với bản kế hoạch. May mà lôi kéo được Tú Hân đã từng làm nhân viên quan hệ công chúng, do vậy công việc đỡ hơn một chút.
Những đồng nghiệp trong phòng dạo này có vẻ đỡ xoi mói Lam vì qua buổi thuyết trình vừa rồi, họ cũng có thể nhìn ra Lam không phải loại người không có chút tài cán nào. Tuy nhiên, đại bộ phận vẫn mang ánh mắt đố kị ghen ghét, một số người khác có chút e dè vì cô được tổng giám đốc khá coi trọng.
Tuy nhiên, cô lại gặp phải ánh mắt ganh ghét của Diệp Anh hơn trước. Cô ta bắt bẻ cô đủ mọi chuyện, sai vặt chửi rủa mắng nhiếc ngay giữa văn phòng.
Lam đã học được tính nhẫn nhịn từ nhỏ. Cô vẫn cố gắng nhịn, cô ta là sếp trực tiếp, nếu chẳng may đắc tội thì sẽ không còn công việc nữa.
Lam mang bản kế hoạch tổ chức event vào phòng Tổng giám đốc.
Cô gõ cửa rồi đi vào. Phong ngẩng đầu lên, đôi mắt xẹt qua chút ánh sáng nhưng rất nhanh khôi phục vẻ lạnh lùng.
"Ngồi đi"
Nói rồi anh đứng dậy, mở một chai nước suối rót vào cốc rồi đẩy đến trước mặt Lam.
"Cảm ơn sếp. Đây là bản kế hoạch hoàn chỉnh từ background cho đến danh sách khách mời ạ. Phiền giám đốc xem giúp tôi"
Phong dựa lưng vào sofa, lật từng file đọc kỹ. Tất cả những biểu hiện trên khuôn mặt của anh Lam đều để vào mắt. Gương mặt điềm tĩnh không lộ ra chút cảm xúc nào như vậy thì bản kế hoạch của cô có đạt không?
"Bản decor sân khấu đâu?"
Lam"..."
Đây là lần đầu tiên cô tổ chức một event lớn như thế này. Cô không biết là mình còn phải làm cả công việc thiết kế.
"Tôi tưởng đây là công việc của phòng thiết kế"
"Tất nhiên đây là công việc của phòng thiết kế nhưng ý tưởng về chủ đề event lần này là của cô. Cô không trao đổi với team thiết kế thì làm sao họ có thể phối cảnh phù hợp với điều cô muốn?"
Lam cắn môi. Đúng là cô bị thiếu đoạn này.
"Xin lỗi sếp. Lát nữa về phòng tôi sẽ đến phòng thiết kế để trao đổi ngay ạ"
Phong lật thêm vài trang, rồi dừng ở danh sách khách mời.
"Sắp xếp chỗ ngồi cho các tổng biên tập thế nào?"
"Tôi đã sắp xếp các Tổng biên tập ngồi bên phải còn anh chị em phóng viên ngồi bên trái"
"Cô có in số ghế vào giấy mời không?"
"Cái này..."
Nhìn vẻ mặt của Lam, Phong nhíu này, rồi nhẫn nại giải thích.
"Thế này nhé. Các TBT không phải ai cũng ưa nhau, hoặc một số bằng mặt mà không bằng lòng. Nếu cô khéo léo một chút tách chỗ ngồi của họ ra, và xếp những người ưa nhau ngồi cùng một nhóm, thì buổi lễ sẽ đỡ rời rạc. Ví dụ cô nên đặt ông Thành ngồi đây, xa ông Bảo chỗ này. Hiểu chưa?!"
Phong cầm cái bút đánh dấu vào sơ đồ chỗ ngồi.
Lam nhíu mày, hoá ra là vậy. Cuộc sống này phức tạp nhỉ, không ưa thì nói không ưa đi, lại còn bằng mặt mà không bằng lòng.
"Không hiểu sao?!"
Tiếng Phong gọi làm Lam giật mình quay về với thực tại.
"Vâng, tôi..."
Lam quay nhanh sang nhìn Phong, đúng lúc gặp anh đang nhìn chằm chằm mình. Hai đôi môi nhẹ chạm vào nhau một giây, mềm mại cảm xúc, bối rối ẩn chứa sóng ngầm dữ dội.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!