Chương 15: Bước đường cùng

Lam thất thần, không biết tâm trạng của mình lúc này. Một buổi nói chuyện với Hân cũng không giải quyết được hết được nỗi buồn trong lòng cô.

Lam xách túi bước chậm theo con đường vắng, hướng về phía ánh mặt trời, lẻ loi và cô độc. Bóng cô đổ về một bên, cái bóng dài mảnh mai như không thể đứng vững.

Phong yên lặng chạy xe chầm chậm cách cô một quãng. Trong đầu anh luẩn quẩn hình ảnh cô ngồi khóc một mình, đôi mắt trong veo ngập trước khiến trái tim bị đè nặng. Nhưng lí trí ở đâu đó lại hiện lên những hình ảnh cô trong tay người đàn ông khác trong quán bar.

Xe dừng lại sát người Lam, Phong hạ kính.

"Nắng thế này đi bộ để chết sao, lên xe"

Lam quay sang nhìn thấy anh nhíu mày. Cô nhếch môi mỉa mai.

"Tôi và anh không quen nhau, kẻ thù của anh chết anh không vui à"

"Bướng bỉnh, lên xe đi tôi có chuyện muốn thương lượng"

"Không lên, tôi ghét anh" cô vực bội cao giọng

Câu "tôi ghét anh" khiến Phong nổi giận.

"Không lên đừng trách tôi chơi ác, lên nhanh"

Lam bực vội đá vào xe mấy cái rồi mở cửa lên xe đóng thật mạnh tạo thành tiếng vang lớn.

Phong vẫn điềm nhiên như không. Anh rẽ vào bên đường, xe đậu dưới tán cây cổ thụ lớn.

"Ngày mai xin nghỉ việc ở toà soạn báo, đến Avenue làm"

Lam trợn mắt, anh ta điên thật rồi, chẳng phải anh ta ghét cô lắm sao, coi cô là kẻ địch sao. A, hắn ta muốn kéo cô vào hang ổ để đày đọa, con người đúng là nham hiểm.

"Anh đừng có mơ. Anh không thể điều khiển được tôi đâu"

"Không chịu đúng không, chờ đấy"

Phong mở cửa xe lấy ra một tập hồ sơ thô bạo vất mạnh lên nắp ca pô.

"Đây là cái gì?"

Những bức ảnh bắn ra khắp nơi. Phong vẫn nhìn Lam. Mặt Lam biến sắc, cô cầm những bức ảnh run rẩy. Tại sao... anh ta lại có nó?

"Ngạc nhiên lắm sao, cô đừng mang bộ mặt giả tạo đó. Thật kinh tởm, hoá ra những điều ông Bảo nói là sự thật"

Mắt Lam long lên sòng sọc, tay cô xé tan những bức ảnh vò nát. Cô gần như phát điên, gào đến lạc giọng.

"Anh có tư cách gì, có tư cách gì hả? Tư cách gì xen vào cuộc sống của tôi. Anh cút đi, cút ngay. Tôi có thế nào cũng không liên quan đến anh. Cút, cút đi"

Phong nhìn cô gái đang phát điên trước mặt. Anh nhếch môi.

"Xé đi, tôi còn rất nhiều"

Lam hít sâu một hơi, nước mắt cô lăn dài trên má. Cô ngửa cổ nhắm mắt để nước mắt không trào ra ngoài. Đưa tay quệt nước mắt, Lam nhìn thẳng vào Phong.

"Anh muốn gì?"

"Về Avenue làm việc"

"Tại sao"

"Tôi muốn"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!