Bữa cơm tối ngon đến bất ngờ, Chúc Kim Hạ ăn liền hai bát.
Đốn Châu tròn mắt kinh ngạc:
"Giỏi đấy cô giáo Chúc, nhìn dáng người chẳng ai nghĩ cô ăn khỏe thế."
… Chúc Kim Hạ ngại ngùng đặt bát cơm xuống:
"Bình thường tôi ăn không nhiều vậy đâu…"
Chắc chắn là do cả chặng đường vất vả, tiêu hao quá nhiều thể lực.
Đốn Châu cười:
"Không sao, nộp thêm tiền ăn là được."
Thời Tự liếc mắt nhìn sang: Tiền ăn?
Đốn Châu gật đầu:
"Đúng vậy, ăn cơm không cần nộp tiền ăn sao?"
"Vậy sao em không nộp?"
Khụ khụ— Đốn Châu bị sặc cơm, len lén nháy mắt ra tín hiệu với Thời Tự:
"Không phải anh đã hứa với chú Vượng là sẽ chăm sóc em sao? Hơn nữa em còn giúp anh nấu cơm mà."
Trong lòng cậu thầm mắng Thời Tự là đồ ngốc, người trong nhà không nộp tiền ăn cũng được đi, chẳng lẽ giáo viên từ ngoài vào cũng ăn chực, ở ké nhà cậu sao?
Kết quả cho thấy Thời Tự đúng là đồ ngốc thật, rõ ràng Chúc Kim Hạ đã nói là sẽ nộp tiền ăn rồi mà anh ta cứ nhất quyết không nhận.
Đốn Châu ở bên cạnh vừa lấy tay chọc chọc vừa lấy chân giẫm giẫm, Thời Tự vẫn coi như không biết.
Cuối cùng Đốn Châu không nhịn được nữa, mặc kệ Chúc Kim Hạ đang ngồi đối diện mà nói to:
"Thời Tự, anh có bị ngốc không vậy, cái gì nên nhận thì phải nhận chứ!"
Được rồi.
"Đó là tiền chứ có phải cục cứt đâu mà anh thù oán vậy?"
Đốn Châu! Thời Tự đặt bát xuống, anh hơi mạnh tay một chút làm chiếc bát vừa chạm vào mép bàn đã phát ra tiếng động trầm đục:
"Ăn xong rồi thì đi rửa bát đi."
Ánh mắt anh mang theo ý cảnh cáo rõ ràng, Đốn Châu do dự.
Có thể thấy, uy quyền tích lũy lâu ngày thật không thể xem thường.
Nhưng mà oán giận tích tụ cũng đã lâu lắm rồi nhé.
Đốn Châu kìm nén một chút nhưng không nhịn được, vẫn tiếp tục nói:
"Em nói sai sao? Trường học này đâu phải của anh, suốt ngày móc tiền túi ra, ôi chao, anh thật là cao thượng, thật là vĩ đại, làm cho người khác phải dè xẻn từng đồng."
"Tiền điện anh ứng trước hồi đầu năm, giờ lấy lại được chưa?"
"Trước Tết còn mua quần áo mùa đông cho học sinh, mỗi đứa một bộ, anh soi gương trước khi ra khỏi nhà chưa vậy, nhìn lại xem bản thân mặc cái đồ rách rưới gì kìa."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!