Cánh cửa ký túc xá khép hờ, tiếng nói chuyện vọng ra từ bên trong.
"Này, anh làm được không đấy, không thì để em làm cho." — Giọng của Đốn Châu.
"Nhào bột thôi mà, xem em làm như chuyện gì ghê gớm lắm." — Lần này là Thời Tự.
Tối qua còn cãi nhau chí chóe cơ mà. Chúc Kim Hạ đứng ngoài cửa nghĩ thầm, xem ra là đã làm lành rồi.
Cuộc đối thoại vẫn tiếp diễn.
"Nói cho anh biết, người Hán các anh đúng là không biết làm đồ từ bột mì."
Hừ. Thời Tự khịt mũi:
"Lát một cái bánh thôi mà cũng ra vẻ ta đây."
"Em không chỉ biết lát bánh, em còn biết ca hát, nhảy múa, có giỏi thì tối nay anh nhảy điệu Oa Trang thi với em xem nào."
"Sao em không đi so nướng thịt cừu với người Tân Cương, so vật với người Mông Cổ ấy?"
"Ai nói với anh là người Tân Cương nào cũng biết nướng thịt cừu?"
"Vậy ai nói với em là người Hán nào cũng không biết làm đồ từ bột mì?"
…
Lại cãi nhau nữa rồi.
Chúc Kim Hạ khẽ ho một tiếng, gõ cửa, cắt ngang cuộc tranh luận của hai người.
Hai cái đầu trong bếp đồng loạt quay lại.
Tối qua vừa bị Thời Tự mắng vì đòi tiền ăn của cô, Đốn Châu vẫn còn áy náy nên tỏ ra vô cùng nhiệt tình:
"A, cô giáo Chúc đến rồi! Tối qua cô ngủ ngon chứ? Có lạnh không? Giường có cứng không? Chỗ chúng tôi nước chảy ồn ào, có làm phiền cô ngủ không?"
Thời Tự chậm rãi cười:
"Còn ồn ào bằng em sao?"
Lại sắp cãi nhau nữa.
Chúc Kim Hạ vội vàng bước vào, vừa nói mình ngủ rất ngon vừa khéo léo chuyển chủ đề:
"Mọi người đang làm gì vậy?"
Bữa sáng rất đơn giản, trà bơ sữa yak, bánh tsampa, và một đĩa dưa muối ăn kèm.
Thời Tự chia một ít dưa muối, mang xuống cho các giáo viên khác, trước khi đi còn nháy mắt với Đốn Châu.
Chờ anh đi khuất, Đốn Châu gãi đầu, có chút ngại ngùng nói:
"Cô giáo Chúc, cái đó, chuyện hôm qua…"
Cậu ấp úng, chưa nói được hai câu, mặt đã đỏ bừng.
Là giáo viên trẻ nhất trường, các thầy cô khác thường xem cậu như trẻ con, mọi việc đều nhường nhịn, phạm lỗi cũng cười xòa cho qua.
Không đợi cậu nói hết, Chúc Kim Hạ ngẩng đầu cười: Hôm qua làm sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!