Chương 50: (Vô Đề)

Buzz buzz buzz! Buzz buzz buzz! Buổi chiều, điện thoại của Lăng Vân rung lên làm cô tỉnh dậy, cô mơ màng ngồi dậy, tựa vào đầu giường, rõ ràng là còn chưa hồi phục sau ca đêm hôm qua.

WeChat hiển thị mười mấy tin nhắn chưa đọc.

Trong khung chat, Dương Lan Tinh gửi một loạt tin nhắn.

"Vân Vân, mình và Trần Vũ sắp kết hôn rồi, ngại ngùng (JPG). Thiệp mời đám cưới của Dương Lan Tinh và Trần Vũ ‖ Thiệp mời điện tử. Mình và Trần Vũ nhất trí cho rằng mời cậu làm người chứng hôn là thích hợp nhất, cậu nhất định phải đến nhé! Hôn nhẹ (JPG)....."

Lăng Vân lướt xem tin nhắn, trong mắt đầy vẻ vui mừng, cô mở thiệp mời điện tử kia ra, màn hình nhanh chóng hiển thị ảnh cưới của Dương Lan Tinh và Trần Vũ.

Trong ảnh, Dương Lan Tinh mặc váy cưới thướt tha, đầy khí chất, còn Trần Vũ mặc vest đen, rất đẹp trai.

"Công tác bảo mật tốt ghê ha, lần trước gặp cũng không thấy cậu nói gì, thăm dò (JPG)." Lăng Vân hơi trêu chọc trả lời.

Chưa đến vài giây, Dương Lan Tinh nhanh chóng trả lời:

"Aiya, lúc đó chẳng phải gặp chút trục trặc sao, che mặt (JPG), đợi cậu về Tây Giang, mình sẽ kể chi tiết cho cậu, bắt đầu từ lúc nhiệm kỳ mới của câu lạc bộ nhảy đường phố."

"Đừng đợi về Tây Giang rồi mới kể, kể luôn bây giờ đi!" Lăng Vân lập tức gọi video.

Chuông điện thoại vang lên vài giây, "Alo, Vân Vân, sao cậu lại gấp gáp thế, được rồi được rồi, chuyện là thế này.

Năm lớp 10 ý, sau khi gia nhập câu lạc bộ nhảy đường phố, mình và Trần Vũ có nhiều cơ hội trao đổi hơn, nhưng cũng chỉ trao đổi về các động tác nhảy, vừa ra khỏi phòng tập là chẳng giao lưu gì.

Ban đầu mình cũng rất thỏa mãn, ít nhất mỗi ngày đều có thể nhìn thấy anh ấy, nhưng không phải Trần Vũ lớn hơn mình sao? Nên năm anh ấy lên lớp 12, câu lạc bộ phải chuyển giao ban chủ nhiệm. Cũng từ ngày chuyển giao đó, mình cảm thấy tình cảm mình dành cho anh ấy dường như trở nên táo hơn một chút."

Dương Lan Tinh đổi tư thế ngồi, ánh mắt có chút xa xăm, nhìn vào màn hình điện thoại, thất thần.

Quay lại lúc Trần Vũ học lớp 12, theo quy định của trường, câu lạc bộ nhảy đường phố phải chuyển giao ban chủ nhiệm. Trong phòng tập, Trần Vũ cúi thấp đầu, chào tất cả các thành viên, từng người ôm tạm biệt. Mọi người ai nấy đều có vẻ buồn bã, trừ Dương Lan Tinh.

Trần Vũ đi tới trước mặt Dương Lan Tinh, vẻ mặt u sầu, như thường lệ vươn tay ra ôm tạm biệt cô ấy.

"Cũng không phải là không gặp lại nữa, sao lại có biểu cảm như vậy?" Dương Lan Tinh nhanh chóng hoàn thành cái ôm.

Trần Vũ cười, trở lại trung tâm phòng tập,

"Đến đây thôi, câu lạc bộ nhảy đường phố giao cho các cậu, hy vọng mọi người sẽ không bao giờ từ bỏ đam mê của mình!"

Buổi chia tay kết thúc trong tiếng vỗ tay, Trần Vũ đứng ở cửa, đưa mắt nhìn các thành viên lần lượt rời đi.

"Em còn chưa đi sao? Nhà ăn sắp hết cơm rồi đó." Trần Vũ tiễn các thành viên xong, trở lại phòng tập, thấy Dương Lan Tinh ngồi bên cạnh, cúi đầu gõ điện thoại.

Dương Lan Tinh cất điện thoại, một tay chống đất định đứng dậy, nhưng do chân trái bị tê nên không đứng vững, lùi về phía sau vài bước.

Cẩn thận!

Trần Vũ một tay nắm lấy Dương Lan Tinh, một tay chống vào tường, cuối cùng khiến đầu của Dương Lan Tinh chỉ thoáng đụng phải ngón tay anh ấy.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn. net

"Thế nào, đầu còn choáng không?" Trần Vũ giữ nguyên tư thế, nắm chặt vạt áo Dương Lan Tinh.

Dương Lan Tinh xoa huyệt thái dương,

"Ngồi lâu quá, chưa kịp hồi phục. Không sao rồi."

"Trần Vũ, anh muốn thi vào trường đại học nào?"

Hả? Trần Vũ chưa kịp bình tĩnh lại, cho là mình nghe nhầm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!