Chương 19: (Vô Đề)

"Mình học lớp 3, nói hy vọng có lẽ không thích hợp lắm!" Lăng Vân liếc Lục Thẩm Nhất.

"Ở đây không có ai khác, mình sẽ không nói ra đâu." Lục Thẩm Nhất nhìn Lăng Vân.

Mình… Mình hy vọng! Lăng Vân nói xong, bước nhanh về phía trước.

Lục Thẩm Nhất đứng tại chỗ, trên mặt đầy ý cười, chạy chậm theo, rồi dừng lại bên cạnh Lăng Vân, nói: Mình nghe thấy rồi!

Trên sân thể dục tối đen, hai người đi song song, bước chân di chuyển theo ánh sáng trước mắt.

Trong giờ tiếng Anh, Chu Đình Thâm cau mày, đã giao bài tập tiếng Anh hai ngày rồi mà đến bây giờ vẫn còn quá nửa học sinh chưa thuộc.

"Hôm nay lớp sẽ không sinh hoạt cho đến khi học thuộc bài mới thôi!" Sau khi chuông tan học vang lên, Chu Đình Thâm tức giận bước ra khỏi lớp.

"Lăng Vân, làm sao đây! Mình muốn đến câu lạc bộ nhảy đường phố!" Vẻ mặt Dương Lan Tinh ưu sầu, vì buổi hôm nay của câu lạc bộ, cô ấy còn cố ý ở nhà luyện vài động tác.

"Mình dạy cậu học thuộc, cậu đọc theo mình một lần nhé." Lăng Vân nói xong, cầm sách giáo khoa dạy Dương Lan Tinh từng từ một.

Đến giữa trưa, Dương Lan Tinh đã có thể thuộc lòng hơn phân nửa, Lăng Vân liên tục giúp cô ấy chỉnh sửa phát âm, đến mức quên luôn giờ học kèm.

"Cuối cùng mình cũng thuộc rồi!"

Dương Lan Tinh nhận lại quyển sách được đánh dấu tích từ nhóm trưởng tiếng Anh, tay cầm sách đưa đến trước mặt Lăng Vân.

"Chúng ta đi ăn cơm đi! Mình mời cậu." Dương Lan Tinh kéo Lăng Vân ra khỏi lớp.

Hai người đụng phải Lục Thẩm Nhất vừa đến cửa lớp, Lăng Vân vội nhìn đồng hồ, đã quá 5 phút so với giờ hẹn.

"Mình xin lỗi, vừa rồi mình bận việc khác, quên mất." Lăng Vân không dám nhìn vào mắt anh, cúi đầu nói.

Chưa ăn cơm à?

Lục Thẩm Nhất nhìn thẻ cơm trong tay hai người.

Vẫn chưa.

"Buổi học trưa nay hủy, mau đi ăn cơm đi!" Lục Thẩm Nhất nói xong thì bước qua một bên, ra hiệu hai người nhanh chóng đến căn tin.

Lăng Vân kéo Dương Lan Tinh bước nhanh về phía trước, mắt không quên nhìn Lục Thẩm Nhất.

"Lăng Vân, có phải mình làm ảnh hưởng đến cậu không?" Dương Lan Tinh ngượng ngùng hỏi.

"Không, cậu nghĩ gì vậy!"

"Nhưng vừa rồi hình như Lục Thẩm Nhất không vui lắm!"

"Cậu ấy tương đối lạnh lùng, bình thường cũng có vẻ mặt đó." Lăng Vân nghiêm túc bịa một lời nói dối, vẻ mặt của Lục Thẩm Nhất rõ ràng là không vui.

"Chúng ta đi ăn mì được không?"

Lăng Vân thấy Dương Lan Tinh vẫn lo lắng, vội vàng chuyển đề tài.

Trong giờ tự học trưa, mọi người cầm sách giáo khoa tiếng Anh, miệng đọc bài, tiết sinh hoạt có thể nói là tiết học thư giãn nhất, ai cũng không muốn bị hủy bỏ.

Liên tiếp ba tiết học, nhóm trưởng bị các bạn đã học thuộc bài vây quanh, đến trước giờ sinh hoạt lớp, vẫn còn 5 bạn chưa thuộc bài.

Tiếng chuông vào lớp vang lên, Chu Đình Thâm bước vào lớp, bầu không khí trong lớp trầm xuống.

Mà lúc này, câu lạc bộ nhảy đường phố rất náo nhiệt, mọi người đều khâm phục điệu nhảy của Dương Lan Tinh, thậm chí còn xuất hiện màn đấu nhảy, phòng nhảy tràn ngập tiếng reo hò, chỉ có Lục Thẩm Nhất đứng bên cạnh Lăng Vân không nói gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!