"Lục Thẩm Nhất, cậu có thể luôn dạy mình không?" Lăng Vân tủi thân nói.
"Đợi sau này mình kiếm được tiền, mình sẽ trả phí dạy kèm cho cậu." Lăng Vân nói tiếp.
Lục Thẩm Nhất nhìn Lăng Vân, giả vờ nghiêm túc nói:
"Phí dạy kèm của mình đắt lắm đấy."
"Mình có thể viết giấy nợ, sau này kiếm được tiền mình nhất định sẽ trả cho cậu." Lăng Vân sốt sắng nói, vẻ mặt chân thành nhìn Lục Thẩm Nhất.
Lăng Vân không đợi Lục Thẩm Nhất nói gì, đã xé một tờ giấy từ cuốn sổ, cầm bút lên bắt đầu viết:
"Lăng Vân nợ Lục Thẩm Nhất phí dạy kèm từ lớp 10 đến lớp 12, chờ sau khi Lăng Vân đi làm, nhất định sẽ trả đủ cho Lục Thẩm Nhất." Sau khi viết xong, cô in dấu vân tay lên đó.
Lăng Vân cầm giấy nợ đưa cho Lục Thẩm Nhất, hoàn toàn không nhận ra vẻ phức tạp trong mắt anh.
"Vậy bây giờ bắt đầu học đi! Giờ mình là gia sư có trả phí rồi đấy." Lục Thẩm nhận giấy nợ, gấp lại bỏ vào túi.
Thứ Năm, câu lạc bộ nhảy đường phố có buổi hoạt động đầu tiên, trong phần tự giới thiệu, 20 thành viên đều tỏa sáng, có thể nói đã biểu diễn hết các thể loại nhảy đường phố, chỉ là đến lượt Lăng Vân, bầu không khí hơi xấu hổ, cũng may Lục Thẩm Nhất hỗ trợ làm dịu tình hình, nếu không có lẽ cả câu lạc bộ đều biết chuyện Lăng Vân không biết gì về nhảy đường phố.
"Hiện tại câu lạc bộ chúng ta không quá bận rộn, cho nên anh gọi mọi người tới là hi vọng mọi người luyện tập vũ đạo, giữ vững phong độ. Vài tháng trước đêm hội mừng Tết Nguyên Đán sẽ rất bận, có lẽ mỗi ngày đều phải đến luyện nhảy."
Chủ tịch nói xong, mở một video nhảy và để mọi người tự do luyện tập.
Lăng Vân xem video nhảy xong, bất lực nhìn Lục Thẩm Nhất.
"Cậu theo mình qua đây." Lục Thẩm Nhất nói với Lăng Vân.
Hai người tìm được một phòng học trống bên cạnh phòng nhảy, Lục Thẩm Nhất dời ghế ngồi phía trước ra sau, tạo một không gian trống.
"Mình làm một động tác, cậu làm theo."
Lục Thẩm Nhất nói rồi nhảy một bước nhỏ sang phải, sau đó chân mở rộng ngang vai.
Lăng Vân làm theo một lượt, sau đó học động tác thứ hai.
Sau khi làm xong toàn bộ động tác, Lăng Vân đã thở không ra hơi, trán đẫm mồ hôi, Lục Thẩm Nhất đưa cho cô một tờ khăn giấy, bảo cô nghỉ ngơi một chút.
Lăng Vân nhận khăn giấy, lau mồ hôi, lại bắt đầu lặp lại động tác vừa rồi.
"Lăng Vân, cậu quên là cậu đã hứa với mình thế nào à?" Lục Thẩm Nhất thấy Lăng Vân không có ý định nghỉ ngơi, giọng nói cũng trở nên nghiêm khắc.
Mình không quên.
Lăng Vân đáp.
"Vậy cậu lặp lại lần nữa." Lục Thẩm Nhất nhìn chằm chằm Lăng Vân.
"Không phải là mình không nghe lời cậu, mình chỉ muốn nhanh chóng học được điệu nhảy này thôi, mình không muốn làm vướng chân mọi người."
Lúc cô quyết định gia nhập câu lạc bộ nhảy đường phố, là vì cô muốn biểu diễn cùng Lục Thẩm Nhất ở đêm hội mừng Tết Nguyên Đán, nhưng hôm nay trong phần tự giới thiệu, Lăng Vân cũng nhận ra, cơ hội để mình lên sân khấu biểu diễn còn không chắc, chứ đừng nói là biểu diễn cùng anh.
"Từ nhỏ người ta đã bắt đầu học nhảy, sao cậu có thể so với họ được." Giọng của Lục Thẩm Nhất dịu đi rất nhiều, nhưng ánh mắt vẫn rất nghiêm nghị.
"Ngồi xuống, nghỉ ngơi."
Lục Thẩm Nhất thấy Lăng Vân không nói gì, lại thúc giục Lăng Vân nghỉ ngơi.
"Mình muốn lên sân khấu biểu diễn trong đêm hội mừng năm mới." Mặc dù Lăng Vân không nói muốn biểu diễn cùng Lục Thẩm Nhất, nhưng ánh mắt lại hoàn toàn không rời khỏi anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!