Chương 32: Ta có ý này

"Hưm…"

Lâm Chấn Nam trầm ngâm chốc lát, sau đó đứng dậy đi đến bên cạnh Lâm Bình Chi, lấy bội kiếm trên người hắn đưa cho Vương Viễn rồi bảo: "Đây là bội kiếm của khuyển tử, hy vọng hai vị thiếu hiệp không ghét bỏ."

[Thái Nhạc Kiếm]

Phẩm chất: Tinh Lượng

Ngoại công: + 30

Nội công: + 25

Độ bền: 25/25

Yêu cầu sử dụng: Lực tay 17

Khi trang bị chiêu thức hệ kiếm, thuộc tính ngoại công + 15

Kiếm tâm: Cảnh giới chiêu thức hệ kiếm + 1

Kiếm đảm: TỶ lệ sát thương chí mạng + 15%

Giới thiệu trang bị: Là bội kiếm do cao nhân đặc biệt chế tạo, vẻ ngoài đẹp đẽ, phẩm chất cực tốt.

"Bà mẹ nói" Vương Viễn nhìn thấy thông tin giới thiệu thanh kiếm thì sững sờ tại chỗ.

Thanh kiếm này không những có thuộc tính cực cao mà còn cộng thêm cả cảnh giới nữa.

Trong "Đại Võ Tiên", cảnh giới võ học là thứ quan trọng nhất của người chơi. Cảnh giới càng cao, thuộc tính cộng thêm càng mạnh.

Hiện giờ mới chỉ là giai đoạn đầu trò chơi, cảnh giới võ học của mọi người phổ biến ở Sơ Khuy Môn Kính và quanh quẩn ranh giới Lược Hữu Tiểu Thành, giờ có tăng thêm cũng không tạo ra thay đổi quá lớn, nhưng đến giai đoạn giữa, thuộc. tính cảnh giới + 1 chính là tồn tại nghịch thiên.

Mặc dù phẩm chất của thanh kiếm này chỉ là Tinh Lượng nhưng chỉ cần có thuộc tính cảnh giới + 1, đặt trong giai đoạn cuối trò chơi cũng không tính là quá

lỗi thời.

Bản lĩnh của Lâm Bình Chi chẳng ra thế nào, không ngờ trên người lại mang theo vũ khí trâu bò như vậy.

"Ngươi thế mà còn đi bắt chẹt NPC, quá mức vô sỉ!" Bôi Mạc Đình thấy thủ đoạn bỉ ổi của Vương Viễn thì trên mặt tràn đầy vẻ khinh thường.

"Có muốn không?"

Vương Viễn tiện tay cho Bôi Mạc Đình xem thuộc tính, sau đó nói trong trò chuyện riêng.

"Ôi mẹ nói"

Bôi Mạc Đình cũng lộ ra biểu cảm y hệt Vương Viễn, hiển nhiên cũng hoảng sợ vì thuộc tính của thanh kiếm này.

"Muốn!"

Bôi Mạc Đình trả lời chắc như đỉnh đóng cột.

Dù sao vũ khí lúc trước Bôi Mạc Đình dùng là thanh kiếm sắt bình thường

mua ở tiệm rèn trong thôn tân thủ. Loại vũ khí có thuộc tính cộng thêm cao cấp như vậy y mới nhìn thấy lần đầu.

"Đưa tiền đây!"

Vương Viễn chia tay ra bảo: "Ngươi là cái đồ mặt dạn mày dày, thứ này ta vất vả lắm mới lừa được đấy, thuộc tính của nó ít nhất cũng đáng mười lăm lượng vàng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!