Tưởng thừa ôm cánh tay, duỗi chân, không thấy vui sướng cho lắm.
Trước đó trình độ của mấy cậu trên sân chơi bóng chẳng ra làm sao cả, nếu như cậu mang giày chơi bóng, cùng Phan trí xông lên thì hẳn là hai chọi năm cũng không thành vấn đề, nhưng xem bọn họ chơi bóng vẫn thấy rất thú vị, có loại cảm giác ít ra mình hơn người làm sao.
Giờ thì Cố Phi cùng hai người bạn của mình vào sân, tức khắc bầu không khí thay đổi ngay.
Bởi vì Cố Phi chơi bóng…… rất giỏi. Người này mà ở trường học cũ của cậu, đảm bảo là siêu sao bóng rổ làm đông đảo chị em hú hét mỗi khi thi đấu, mấy tên chơi cùng cậu ta cũng rất khá, không còn mang phong thái lưu manh ngồi một cục như hôm bữa, đánh phối hợp rất đẹp, làm cho hai người bên cậu cảm thấy mình thừa thải.
Thế trận này đối với Tưởng Thừa mà nói thì xem đấu lại chẳng mang cho mình cảm giác hơn người tí nào.
Cậu không phải là ghét bỏ gì Cố Phi nhưng tuyệt đối cũng không có thiện cảm, lúc này trong bụng cứ đá nhau, phần thì thật cậu ta đánh đẹp quá đi, phần lại bác bỏ mãnh liệt, đẹp cái quái gì mà đẹp, làm bộ soái ca thôi…
"Tên này chơi bóng khá quá nha".
Phan Trí lại chẳng tinh ý chút nào mà lên tiếng.
"Mày quen biết ra sao"
"Cho vào đội bên mình cũng thường thôi mà". Tưởng Thừa nói.
"Hả, cậu ở đội bóng rổ à?". Không đợi Phan Trí nói, Lý Viêm bên cạnh đã mở miệng, giọng nói mang ý khiêu khích.
"Không thì kêu đội bên kia đổi người thay cậu vào đi nha?".
Tưởng thừa quay đầu nhìn cậu ta một cái: Không.
Không?. Lý viêm ngẩn người, hẳn là cho rằng cậu sẽ vui vẻ mà ra đấu, không nghĩ cậu sẽ từ chối. Tại sao?
Cậu đoán xem.
Tưởng Thừa đứng dậy, bước đến cửa sân vận động.
Phan Trí duỗi người uể oải đi theo, kệ xừ mấy tên đang ngẩn ngơ.
"Tự dưng mày lên cơn vậy hả". Ra khỏi sân bóng xong Phan trí rụt cổ một cái.
"Mày có thù với thằng kia sao?"
"Tao mới đến ngày thứ ba".
Tưởng Thừa nói.
"Thời gian quá ngắn, không kịp gây thù kết oán đâu". Phan Trí thở dài.
"Dù sao mày bây giờ nhìn ai cũng thấy không vừa mắt".
Với mày cũng vậy đó.
Tưởng Thừa nhìn nó một cái.
Phan Trí bật cười:
"Ày, thật đó, mày quen thằng kia ra sao? Cùng lớp mười một?"
…. Hàng xóm. Tưởng Thừa nói.
"Chung một tòa nhà với mày?". Phan Trí hỏi.
Phố kế bên. Tưởng thừa trả lời đơn giản.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!