Chương 19: (Vô Đề)

Edit: Minh Phương + Bích Phương

Beta: 1 bạn nữa tên Phương….

~o0O.O0o~

Lần này Cố Phi  đồng ý ra sân thi đấu, Tưởng Thừa cảm thấy thầy Từ hưng phấn không thua gì như Cố Phi đậu đại học Bắc Kinh, buổi chiều vừa tan học, thầy Từ liền kêu 5 người vào phòng mình.

Tưởng Thừa nhìn mấy người xung quanh, cuối cùng cũng nhận ra được Quách Húc cùng Lư Hiểu Bân.

Không có dự bị sao?, Vương Húc hỏi,

"Chỉ năm người chấp hết à?"

"Dự bị thì các em xem có bạn học nào phù hợp không", Lão Từ nói,

"Còn đội trưởng thì…."

Thầy Từ lúc nói lời này con mắt hướng nhìn sang Cố Phi, Cố Phi liền giơ tay chỉ vào Vương Húc: Cậu ấy.

Vương Húc lập tức giương mặt lên, một mặt không tình nguyện:

"Ai, tôi không được, tôi không muốn làm đội trưởng gì đó, thật phiền phức."

Tưởng Thừa xem bộ dạng kia của cậu liền cười thầm, diễn xuất thật quá tệ.

"Vậy Vương Húc đi, các em ngày mai bắt đầu luyện tập". Thầy Từ đem trái bóng trên bàn đưa cho Vương Húc,

"Quả bóng này rất tốt, thầy tới phòng dụng cụ xem không có trái nào được, liền mua cho các em cái này, thi đấu chắc chắn dùng bóng mới, chúng ta luyện tập cũng nên dùng một quả cùng chất lượng."

Cảm ơn Từ tổng. – Quách Húc từ tay Vương Húc lấy bóng tâng xuống đất hai cái.

Tưởng Thừa nhìn động tác của nó, cũng khá chuẩn, mặc dù không lợi hại lắm nhưng tối thiểu cũng biết chơi.

Vương Húc trông rất tự phụ, đại khái vì cậu ta nghĩ mình biết chơi, có khi còn nghĩ mình chơi rất giỏi.

Lư Hiểu Bân nãy giờ chưa hề nói chuyện, nhưng người này lại có vóc người cao nhất, nhìn ra tầm 1m9, còn rất cường tráng, cao tới gần bằng nóc cửa, thật tốt.

Thành viên dự bị rất dễ tìm, mặc dù khoa văn nhưng nam sinh cũng không ít, đội trưởng Vương Húc gọi mấy người 1m8 xếp cuối hàng tới thì liền đủ người.

Người muốn tham gia không hề ít, dù sao giờ tự học cũng không cần phải lên lớp, có thể đi chơi bóng.

Thầy Từ giúp bọn họ tìm một sân bóng, Tưởng Thừa nhìn dáng vẻ tích cực của ông mà thấy mệt dùm, một cái đội bóng chỉ toàn thành viên lông bông, thành tích không lúc nào lên được, chơi thể thao còn có loại tính tình thế này.

Có điều thầy Từ lại tràn đầy nhiệt huyết.

"Tôi trước hết xem trình độ của các cậu." – Vương Húc cầm banh, một bộ dáng chỉ huy đứng giữa sân bóng.

"Đều chơi bóng với nhau nhiều lần vậy rồi còn cần xem trình độ à?" – Có người hỏi.

"Cũng phải làm quen một chút!", Vương Húc xụ mặt, lại nhìn qua Tưởng Thừa đang ngồi xổm trên sân,

"Hay Tưởng Thừa, cậu thử trước đi, cậu mới chuyển đến, tôi cũng không rõ trình độ của cậu."

Được,

"Tưởng Thừa đứng lên, cởi áo khoác,"Thử làm sao?Cậu truyền banh qua người tôi

"– Vương Húc ném banh tới rồi làm tư thế chặn bóng."Được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!