Chương 18: (Vô Đề)

Thông báo: Kể từ chương 18 này, người edit cho truyện sẽ là hai bạn Minh Phương – Bích Phượng, mình chỉ beta thôi.

Nói gì thì nói, cảm ơn hai bạn rất nhiều.

Tưởng Thừa ngồi trong phòng lắp ráp cái giá sách, toàn thân mồ hôi đầm đìa vẫn chưa làm xong.

Đây đại khái là đồ vật đáng giá nhất lúc Tưởng Thừa còn có tiền để phung phí mua được.

Cái giá sách nhỏ vậy mà lại hơn 500 mảnh, nặng muốn chết, mỗi một cái cầm lên tay đều cảm thấy không cùng một dạng, những khối khóa còn đặc biệt nhiều, còn thêm mấy cái giá đỡ cmn còn không dài bằng nhau.

Tưởng Thừa xem sách hướng dẫn nửa ngày trời mới lắp được tấm kệ sách vào, còn phải thêm ốc vít, mà lỗ lại nhỏ, vặn vào không được, phải lấy búa gõ.

"Con mua cái này trên mạng à?" – Lý Bảo Quốc vừa mở cửa vào liền lớn họng hỏi.

Tưởng Thừa từ nhỏ tới lớn cửa phòng đều khóa, chưa từng có ai trực tiếp đẩy cửa vào luôn như vậy, Lý Quốc Bảo một họng rống lên làm tim của cậu như muốn từ miệng nhảy thọt lên tường luôn rồi.

Cây búa đang cầm trên tay liền bụp một tiếng đập trúng ngón cái tay trái của Tưởng Thừa.

Cậu cắn răng, sau một giây đau nhức từ ngón cái mới bắt đầu lan tỏa.

Là kệ sách sao?– Lý Bảo Quốc hỏi.

Đúng – Tưởng Thừa từ kẽ răng nói ra một chữ.

Bao nhiêu tiền vậy?, Lý Quốc Bảo đi tới cúi xuống xem những tấm ván kệ sách, Phải tự lắp ráp à?

Đúng, Tưởng Thừa hít một hơi, cuối cùng nhịn đau nhìn Lý Bảo Quốc nói,

"Lần sau ông gõ cửa rồi mới vào được không?"

Gõ cửa?, Lý Bảo Quốc đơ người ra rồi cười phá lên làm như thú vị lắm, cười nửa ngày lại tới vỗ lên lưng cậu.

"Gõ cửa cái gì! Phòng của con trai ba, ta vào phòng của con mình cũng phải gõ cửa? Cả người con đều từ thân ta bắn ra thôi còn gì!"

Cái…gì? – Tưởng Thừa có chút sốc.

Giỡn tí thôi, Lý Quốc Bảo tiếp tục cười phá lên, chỉ vào cậu,

"Tiểu Tử ngốc, như vậy cũng dọa sợ con à?"

Không có – Tưởng Thừa nhìn chằm chằm tấm ván kệ sạch, đừng nói tiếp tục lắp ráp, hiện giờ mí mắt cậu cũng không nhấc lên nổi.

"Ta nói con nghe, nhà chúng ta không nhiều quy củ tới vậy, toàn người quê mùa, không giả vờ như người có tiền được", Lý Quốc Bảo nói,

"Con xem con kìa, cả cái giá sách cũng lắp không xong…. nhưng cũng không sao, con học giỏi, những đứa học giỏi làm những việc này là không được, chỉ tốn đầu óc."

Thưởng Thừa nghe những lời thiếu logic của ông chỉ có thể yên lặng, muốn dùng im ắng khiến ông thối lùi, cho ổng nói đủ rồi thì tự ra ngoài.

Nhưng Lý Quốc Bảo không dừng lại, đi tới ngồi cạnh Tưởng Thừa: Để ta xem.

Tưởng thừa không nhúc nhích, ông liền trực tiếp cầm tấm kệ sách nhìn một chút rồi lại nhìn hình thành phẩm trong sách hướng dẫn

"Được rồi, con cứ ngồi đó đợi đi, để ta làm."

Hả? – Tưởng Thừa quay qua nhìn ông.

"Cái này đơn giản lắm", Lý Quốc Bảo nhìn vào đống đồ ở đó, lấy ra được hai tấm kệ sách rồi lấy vít dùng sức vặn tấm gỗ vuông lớn bắt đầu lắp ráp,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!