Cậu đã đến chưa? – Tưởng Thừa vừa gọi điện thoại vừa cướp cái quạt giấy trong tay Triệu Kha, quạt về phía mặt mình –
"Bây giờ bọn tôi phải đi chụp ảnh, bộ quần áo bó này khó chịu muốn chết."
"Còn 5 phút nữa là vào đến cổng trường" – Cố Phi cười nói –
"Tôi vừa xem ảnh selfie của cậu thấy cũng tạm được mà, nhìn có vẻ không bị khó chịu."
"Nhìn thì không nhìn ra" – Tưởng Thừa kéo kéo bộ đồ thạc sĩ –
"Bó chân lắm, lúc nãy Triệu Kha đi xuống tầng còn bị ngã một phát."
Suýt nữa thì ngã. – Triệu Kha đính chính lại.
Ừ thì suýt nữa. – Tưởng Thừa bổ sung thêm.
"Các cậu xuống tầng chờ tôi đi, tôi đến liền đây." – Cố Phi nói.
Ok. – Tưởng Thừa đáp.
Đói không? – Cố Phi lại hỏi một câu –
"Tôi mang chút đồ ăn cho cậu nhé?"
"Không đói, lúc nữa chụp xong thì đi tìm đồ ăn sau." – Tưởng Thừa nói.
Được. – Cố Phi đáp.
Hôm nay coi như là hoàn toàn tốt nghiệp rồi, Tưởng Thừa nhìn từng bạn học cũng mặc giống cậu, rất nhiều bố mẹ và người nhà của các bạn học cũng tới, họ đều cười tươi như hoa.
Nhà Triệu Kha không có ai tới, chỉ có Trương Đan Đồng, đến cả Triệu Kình cũng không tới, nhà cậu ta là dòng dõi học bá nên không có cảm giác gì đối với cái bằng thạc sĩ này.
Tưởng Thừa cũng không có cảm giác mạnh mẽ gì đối với cái chuyện tốt nghiệp này, chỉ cảm thấy là cuối cùng cũng xong cái giai đoạn này, kiếp học trò hoàn toàn kết thúc, có thể tập trung toàn lực vào việc kiếm tiền.
Chính ra thì chuyện này mới khiến cậu càng phấn khởi.
"Kia là Cố Phi đúng không?" – Triệu Kha nhìn về phía cổng trường, hỏi.
Ừ. – Tưởng Thừa vừa quay đầu vừa đáp, cậu cảm giác bây giờ cậu bắt tin của Cố Phi gần như toàn dựa vào cảm tính.
Cố Phi xách túi đồ chụp ảnh và đội một cái mũ bóng chày, hơn nửa mặt được che bởi vành nón, mặc quần thể thao với áo phông, nhìn qua không có tí cảm giác của nhiếp ảnh gia nào.
Chỉ thấy đẹp trai.
Tưởng Thừa vẫn luôn cảm thấy tư thế đi bộ của Cố Phi rất đẹp mắt, cái kiểu tùy ý thả lỏng nhưng cũng không khiến người ta cảm thấy dáng đi khập khiễng hay lẻo khẻo.
Lúc Cố Phi đi tới cười với Tưởng Thừa: Rất đẹp trai nha.
"Mọi người định lưu lại kỷ niệm ở mỗi góc của sân trường" – Tưởng Thừa nói
"Cụ thể lưu lại thế nào tôi cũng không biết, cậu cứ chụp đi."
Ừ – Cố Phi cười, nhìn đám người sau lưng cậu
"Chúc mừng các cậu tốt nghiệp."
"Khách khí với tụi tôi như vậy làm gì" – Trương Tề Tề nói –
"Lúc nữa nhờ cậu chụp hình nhá."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!