Chương 50: (Vô Đề)

Lý Vụ vừa đi, Sầm Căng như mất hết sức lực dựa, cả người dựa lưng vào bức tường gạch.

Cổ tay cô như bốc hỏa, đầu cũng ong ong. Hít một hơi thật sâu, cô mới đưa điện thoại lên ngang mắt, mở khóa màn hình.

Giao diện chuyển tiền đã sớm bị đóng lại trong cuộc xung đột thể chất khốc liệt vừa rồi.

Sầm Căng lại liếc mắt nhìn cuối hành lang, tắt điện thoại rồi bước ra ngoài.

Trở lại dưới ánh đèn chói chang, trước ánh mắt ​​của các đồng nghiệp, bờ môi Sầm Căng lập tức cong lên một độ cong vừa phải. Cô chậm rãi trở về vị trí của mình, khéo léo hòa nhập vào chủ đề của mọi người.

Lý Vụ lẳng lặng đứng trước bồn rửa chén, hậm hực cọ rửa chén đĩa.

Thành Duệ thấy trước khi cậu đi bầu trời còn quang đãng, nhưng khi từ toilet trở về, lại trở thành mây đen giăng kín người sống chớ lại gần, vội vàng tiến lại gần nhỏ giọng hỏi: "Cậu làm sao vậy?"

Lý Vụ không trả lời, đặt chén đĩa ngay ngắn trên mặt bàn.

Thành Duệ thấp giọng hỏi: "Cậu gặp chị Sầm Căng trong toilet rồi à?"

Lý Vụ mím chặt môi mỏng, bắt đầu tiến hành rửa sạch lần thứ hai, chính là kiểu cạy không ra nửa chữ.

Thành Duệ không còn cách nào khác, đành phải quay lại quầy lễ tân.

Dừng lại ở quầy thu ngân, Thành Duệ đứng từ xa nhìn Sầm Căng đang cười nói vui vẻ với đồng nghiệp mà lòng hơi giật mình: Thật là đáng sợ, mấy chị gái này chỉ nên nhìn một chút thôi là được rồi, ngàn vạn lần đừng phát sinh quan hệ gì khác, nếu không sẽ thảm y như Lý Vụ.

Người của công ty Áo Tinh cũng không ở lại lâu, khoảng chừng một tiếng đồng hồ, bọn họ liền cùng nhau rời đi.

Hơn mười giờ, Lý Vụ và Thành Duệ cũng đổi lại quần áo thường ngày, phi xe máy điện trở về nhà. 

Mấy ngày đầu đều là Thành Duệ lái xe đưa đón Lý Vụ đi làm, nhưng gần đây cậu ta mắc bệnh lười biếng nghiêm trọng, nên đổi thành Lý Vụ làm tài xế.

Cơn gió đêm hè thổi tung bay mái tóc thiếu niên, cũng thổi phồng chiếc áo phông đen của cậu, ánh đèn neon hai bên đường lập lòe nhấp nháy.

Dọc đường, Thành Duệ buồn chán vô cùng, nên ở phía sau ngâm nga một bài hát. Tuy rằng không dễ nghe, nhưng thắng ở chỗ giai điệu nhẹ nhàng. Lý Vụ yên lặng nghe, cảm xúc mãnh liệt cuối cùng cũng bình ổn lại.

Trước khi ngủ, Lý Vụ lại mở Wechat nhìn lên trên, nhìn chằm chằm tin nhắn hôm nay Sầm Căng gửi đến thật lâu, giống như muốn xuyên thấu qua hai chữ này. Nhưng càng nhìn lại chỉ càng cảm thấy hụt hẫng, trong lòng đau nhói như bị gai đâm.

Cậu nhớ cô rất nhiều.

Cũng cảm thấy hối hận vô cùng. 

Cậu sai rồi, lẽ ra không nên nói những lời đó, nhưng lúc đó đầu óc cậu như sắp nổ tung, cảm xúc như dung nham chuẩn bị phun trào. Chỉ suy nghĩ tại sao cô lại đối xử với cậu như vậy? Rốt cuộc cậu đã làm gì sai, mà cô lại chán ghét cậu như vậy, không ngại lần lượt dùng những phương thức công kích khiến cậu đau đớn, nhục nhã hết lần này tới lần khác.

Ánh mắt Lý Vụ xám xịt, tắt màn hình, xoay người lại, cố gắng nhắm chặt hai mắt.

Thành Duệ vẫn đeo tai nghe chơi game trên di động, khóe mắt trông thấy động tĩnh của cậu, không khỏi liếc sang.

Thiếu niên ẩn nấp trong bóng tối, đôi vai run lên vì cật lực đè nén.

Thành Duệ giật mình, kéo​​ tai nghe xuống, hỏi: "Lý Vụ, cậu không sao chứ?"

Động tác của Lý Vụ đột nhiên dừng lại, cắn chặt răng, không lên tiếng.

"Cậu không khóc đấy chứ?" Thành Duệ cũng sắp khóc: "Không phải chỉ là một người phụ nữ thôi sao? Tớ xin cậu đấy người anh em, cậu đừng như vậy nữa. Đợi hai tháng nữa vào đại học, còn có nhiều đàn chị lắm." 

Ngày hôm sau, Lý Vụ vẫn đến Meet làm việc như thường lệ, chỉ là nụ cười không còn nhiều như nửa tháng trước. Càng nhiều thời điểm, biểu cảm của cậu đều rất trống rỗng mê man, giống như một đám mây đen kịt.

Sầm Căng cũng làm như không có việc gì, mỗi ngày đi làm cô đều đi ngang qua Meet, nhưng hầu như không bao giờ nhìn vào bên trong, ngay cả đuôi mắt cũng kiềm chế hết mức. Đôi khi cô cũng cảm thấy kỳ quái, tại sao bản thân lại trốn tránh kiêng dè như vậy? Rõ ràng thiếu niên làm việc bên trong kia, đã là tồn tại hoàn toàn không liên quan đến cô nữa. Nhưng sau ngày hôm đó, một cảm giác xấu hổ như có như không thường xuyên ám ảnh trong tâm trí cô, khiến cô lặp đi lặp lại cuộc đối đầu trong hành lang ấy, cũng xem xét các phương pháp xử lý tốt hơn khác. Bởi vì đêm đó, trong nháy mắt đó, cô hoàn toàn không muốn nhìn thấy Lý Vụ bị đồng nghiệp của mình quấy rối tình dụ. c như vậy, lửa giận thiêu đốt cô, trong đầu như cuộn chỉ rối, cho nên biểu hiện không đủ hợp lý cùng khéo léo, thậm chí còn lớn tiếng vu khống cho cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!