Cậu vừa dứt lời, Sầm Căng đã ngây ngốc: "Bận cái gì?"
Lý Vụ vẫn giả bộ thần bí: "Tôi không biết."
Sầm Căng trực tiếp cầm túi xách nện vào lưng cậu, sức lực cũng không nhỏ.
Không hiểu sao bị đánh một cái, Lý Vụ giả vờ né tránh, ý cười càng sâu hơn: "Được rồi. Thi cũng khá tốt."
Nghe được câu trả lời thỏa đáng, trái tim treo lơ lửng mấy ngày cũng theo đó mà lắng xuống, mặt Sầm Căng lập tức giãn ra: "Ừm, vậy chờ tin tốt của cậu."
Họ cùng nhau đi bộ đến bãi đậu xe gần đó, xung quanh là dòng học sinh và phụ huynh nối tiếp nhau.
"Lý Vụ!" Sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng kêu gọi.
Lý Vụ và Sầm Căng cùng quay đầu lại, là một nam sinh đeo kính gọng đen, chạy một mạch tới rồi dừng lại trước mặt bọn họ.
Lý Vụ nhíu mày: "Thành Duệ?"
Thành Duệ thở hổn hển không ngừng: "Tớ vừa nhìn bóng lưng liền biết là cậu!"
Cậu ta lại nhìn Sầm Căng, lễ phép gọi: "Chào chị!"
Sầm Căng gật đầu, mỉm cười: "Ừm, chào cậu."
Thành Duệ vốn quen nói ngon nói ngọt, không ngại dùng bạn bè tốt làm bàn đạp để nịnh nọt: "Chị thật sự là quá xinh đẹp, quá bắt mắt. Nếu lúc đầu không phải chú ý đến chị, thì em còn không biết có Lý Vụ đi bên cạnh chị."
Lời hay thì có ai mà không thích, Sầm Căng cười ra tiếng: "Cảm ơn cậu nhé, cậu cũng rất đẹp trai."
Ánh mắt Lý Vụ hơi trầm xuống, ngắt lời: "Cậu thi ở phòng nào?"
Thành Duệ nói: "Tớ 24, cậu thì sao?"
Lý Vụ nói: "26."
Thành Duệ ngạc nhiên: "Vậy mà chúng ta chỉ cách nhau có một gian phòng học! Thế thì cho tớ lây chút may mắn trong kỳ thi đi."
Nói xong, cậu ta giơ tay lên cào loạn trên người cậu.
Lý Vụ sợ ngứa, cúi người rụt vai né tránh đủ kiểu, mặt đỏ bừng.
Nhìn hai thiếu niên tràn đầy sức sống, Sầm Căng bật cười lắc đầu.
Nhóm nam sinh đã náo loạn đủ rồi, cuối cùng cũng yên tĩnh.
Lý Vụ hỏi: "Ba mẹ cậu đâu?"
Thành Duệ hất cằm chỉ về một phía: "Tớ muốn uống trà sữa, mẹ tớ đi mua cho tớ rồi."
Sầm Căng nhìn theo hướng cậu ta chỉ, hỏi Lý Vụ: "Muốn uống trà sữa không?"
Lý Vụ lắc đầu.
Thành Duệ hâm mộ nhìn hai người bọn họ, lẩm bẩm: "Tớ cũng muốn có chị gái tốt như thế…" Sau đó lại hỏi: "Lý Vụ, nghỉ hè cậu có kế hoạch gì không? Nhớ phải đến tìm tớ nha, năm lớp 12 này chúng ta còn chưa nói chuyện được bao nhiêu. Tớ nhớ cậu muốn chết."
Lý Vụ gật đầu: "Được."
"Nhất định phải tìm tớ đấy!" Thành Duệ quay đầu lại, chắc là nhìn thấy mẹ mình từ trong cửa hàng đi ra: "Tớ đi trước đây."
"Ừm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!