Chương 5: (Vô Đề)

Tiểu Thư Ký đã rõ ràng.

Tên Hác Vệ Manh này thích kiểu mỹ nhân lạnh lùng, còn phải có eo thon mông vểnh.

Chính là… kiểu người như người nhà của sếp cậu.

Nhưng mà người ta là hoa đã có chậu! Anh tỉnh lại đi mà!

Tiểu Thư Ký quật cường lật người một cái, trừng mắt nhìn chằm chằm Ngài Uy Mãnh còn đang cười nhạo cậu.

"Sao thế?"

Tiểu Thư Ký vươn hai tay.

"Hửm?"

"Giúp một chút…" Tiểu Thư Ký nghiêng nghiêng đầu, bên tai nóng lên: "Tôi muốn vào nhà vệ sinh.

"22. Ngài Uy Mãnh bế Tiểu Thư Ký đi xi xi. Tiểu Thư Ký vô cùng ngại ngùng, sống chết không cho đỡ, cuối cùng lựa chọn ngồi trên bồn cầu xi xi."Cậu xem có khác gì con gái không?

"Ngài Uy Mãnh chê cười cậu, nhưng thật ra bình thường Hác Vệ Manh không phải người thích chọc ghẹo người khác thế này. Bình thường anh rất biết giữ chừng mực, giỏi nhất là chừa mặt mũi cho người khác. Chỉ với những người đặc biệt thân thiết với anh thì anh mới dám đùa quá trớn như vậy. Nghiêm Nhị Cẩu vẫn luôn mắng anh hay làm mấy chuyện kẻ thù khoái trá người thân đau lòng. Hác Vệ Manh không thèm để ý, cũng xem Tiểu Thư Ký thành đối tượng để ăn hiếp. Tuy rằng giờ phút này, anh vẫn xem người trước mặt anh đây là hồ ly tinh muốn chen chân vào gia đình người khác."Không được tiến vào!

Mau đi ra đi!"

Tiểu Thư Ký chọi một cuộn giấy vệ sinh vào lòng Ngài Uy Mãnh, Hác Vệ Manh cười ha ha bỏ chạy ra ngoài cửa nhà vệ sinh đứng chờ đối phương chịu thua.

Nên biết rằng, trong WC của anh, cũng chỉ có một cuộn giấy vệ sinh này mà thôi.

Ha ha ha ha chơi vui quá.

23.

Sau khi cùng chung chăn gối, Tiểu Thư Ký bị Ngài Uy Mãnh cõng về tập hợp với đoàn du lịch hẹn hò.

Tiểu Thư Ký đã bỏ lỡ chuyến cắm trại ở khu thắng cảnh, đêm nay phải lên du thuyền ngắm cảnh đêm vượt qua một ngày tốt đẹp.

Tiểu Thư Ký ngồi trên sô pha, thở dài nhìn chiếc giường lớn của mình.

Ai kia không ở bên cạnh, giường lớn như vậy có ích gì.

Nhưng cửa phòng cậu lại nhanh chóng bị gõ vang.

Tiểu Thư Ký nhảy nhảy ra mở cửa, nhảy đến vẻ mặt đỏ ửng.

"Ây ya? Có chuyện gì… Anh Hác, sao anh lại đến đâu?"

Ngài Uy Mãnh đẩy vali của cậu vào phòng.

"Chân cậu còn chưa lành hẳn, mấy ngày tới tôi sẽ phụ trách trông nom cậu." Hác Vệ Manh cười sang sảng: "Cậu yên tâm tôi sẽ không chen chúc với cậu, tôi nằm trên cái sô pha này là được rồi."

Làm sao mà được!

Em chính là muốn anh chen với em nha!

Tiểu Thư Ký tức giận.

24.

Trước đó đã xảy ra sự cố nguy hiểm như vậy, thư ký Cao còn vì thế mà bị thương, tự nhiên có không ít người đến quan tâm thăm hỏi, đặc biệt là cô gái suýt chút đã ngã xuống kia, nhìn thấy ân nhân cứu mạng trở lại, vừa kích động vừa áy náy, mặt đỏ tim đập nói không nên lời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!