Chương 2: (Vô Đề)

Hồi đó lúc sếp với vợ sếp quậy một trận minh xé ám tú (*) đòi ly hôn, Tiểu Thư Ký vô cùng vô tội phải diễn vai một kẻ đê tiện lẳng lơ, bị vợ sếp xem như tình địch, tủi thân một thời gian.

(*) Minh xé ám tú:

Bề ngoài thì nhìn như đang ghét bỏ nhau, cãi lộn, thật ra lại yêu đương mặn nồng show ân ái.

Hác Vệ Manh thuộc phe bên vợ sếp, bị sếp cậu xem như một tình địch tiềm tàng mà đề phòng.

Có thể nói hai người họ là những kẻ đáng thương như nhau.

Lúc trước vợ sếp giận dỗi đi xem mắt, Hác Vệ Manh tự mình ra trận, thành công tác hợp cho một đôi oan gia.

Tiểu Thư Ký cũng xem như có quen biết với quý ngài uy mãnh này đây.

Chủ yếu là bởi dáng người này, muốn không quen biết cũng khó.

Ngài Uy Mãnh không thấy được tầm mắt của người đàn ông tinh anh trước mặt luôn lởn vởn ở thân dưới của anh, anh dùng một tay nhấc vali dưới đất lên:

"Đi thôi.

"Tiểu Thư Ký mím mím môi, lén nhón chân bước lên bậc thang. Sức lực của anh ấy lớn thật nha, hê hê. 07. Ngài Uy Mãnh trực tiếp đưa Tiểu Thư Ký đến căn phòng chuẩn bị cho cậu. Điều kiện nơi bọn họ dừng chân đều không tệ, mỗi vị khách quý đều được chuẩn bị cho một phòng cao cấp xa hoa. Tiểu Thư Ký nhìn chiếc giường đôi ba mét có thừa kia, cậu suýt chút nữa đã không kiềm được mà nhào đến lăn lộn. To! Mềm! Thoải mái!"Để tôi giúp cậu sửa lại bánh xe vali, chắc là phần trục bị kẹt rồi."

Tiểu Thư Ký hoàn hồn, có hơi tò mò.

"Cái này cũng có thể sửa được sao?"

Ngài Uy Mãnh không để ý lắm, nhún vai.

"Cái này thì dễ thôi, hồi tôi còn nhập ngũ, bánh xe nào tôi cũng biết sửa, bánh xe vali thì có gì khó đâu."

Mắt Tiểu Thư Ký sáng rực lên, rụt rè nói:

"Nếu không quá phiền phức thì xin nhờ anh vậy."

"Có gì mà phiền phức chứ." Ngài Uy Mãnh vô cùng hào sảng: "Dù sao cũng còn sớm, bây giờ tôi cũng rảnh."

Tiểu Thư Ký ngồi bên mép giường, nhìn thấy Ngài Uy Mãnh như có ma thuật mà lấy ra một bộ dụng cụ đa năng, rồi gỡ bánh xe bị hỏng xuống.

"Cậu xem, cái này là do đồ vật bên trong quá nặng, đè xuống trục giữa của bánh xe… trước tiên lấy bớt đồ trong vali ra đã."

"Được…

"Tiểu Thư Ký còn chưa phản ứng được, chỉ theo bản năng mà đáp ứng một tiếng, Ngài Uy Mãnh lập tức mở khóa vali ra. Cậu nhét đầy mặt nạ trứng cá muối hoa cúc non cấp ẩm cao cấp dưỡng mông trong vali nha! Bộp bộp rớt đầy đất. Tiểu Thư Ký sắp ngất. A a a a!!!!! Không còn mặt mũi nhìn người rồi! 08."Ây da ngại quá ngại quá, tôi không ngờ bên trong lại nhét nhiều đồ như vậy." Ngài Uy Mãnh cũng bị cảnh tượng này làm sửng sốt một chút, sau đó anh nhanh nhẹn nhặt đồ lên, bàn tay to của anh bóp bóp một xấp mặt nạ trong tay, ánh mắt anh đảo qua hàng chữ tiếng nước ngoài trên bao bì, nhướng mày, nói:

"Ra ngoài một chuyến cũng mang theo nhiều mặt nạ quá nha… Cậu Cao? Sao sắc mặt cậu không tốt lắm vậy?"

"Có lẽ lúc nãy hơi say xe.

"Chân Tiểu Thư Ký mềm nhũn cả rồi, cậu nhẹ nhàng thở ra, cũng may mặt nạ trứng cá muối hoa cúc non cấp ẩm cao cấp dưỡng mông là hàng ngoại nhập, chữ trên bao bì đều là tiếng Pháp tiếng Nga tiếng Italy, nửa chữ tiếng Trung cũng không có. Tiểu Thư Ký cố gắng mỉm cười, đoạt lại mặt nạ dưỡng mông yêu quý của cậu từ tay Ngài Uy Mãnh."Tôi tương đối sợ ánh nắng, da tôi rất dễ bị cháy nắng."

"Đúng đúng đúng, nơi đó non mềm như vậy, phải bảo dưỡng kỹ càng mới được."

Tiểu Thư Ký gật gật đầu, lại cảm thấy có gì đó sai sai.

Nơi đó?

Nơi nào đó?

09.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!