Chương 61: (Vô Đề)

Lục Miểu vẻ mặt phức tạp: "Không ăn."

Từ Phi mở cửa: "Sếp, có chuyện gì sao?"

Cố Tư: "Không có, bấm sai chuông cửa."

Từ Phi nhìn quanh, thấy có gì đó không ổn nên rất thông minh vội nói lời tạm biệt "... Vậy tôi về phòng nghỉ ngơi trước, chào sếp."

Cửa đóng lại, Cố Tư lập tức quay người chào: "Dì, buổi tối vui vẻ."

"... Ừm," Lục Miểu nhìn người phía sau Cố Tư, "Sao con cũng ở đây?"

Lục Yến trả lời không chút đỏ mặt hay lo lắng: "Nhớ mẹ, vừa hay có việc nên qua đây."

Lục Miểu bị chọc giận đến bật cười: "Tới tìm mẹ, sao không gọi điện báo cho mẹ lời nào cả?"

Lục Yến: "Định cho mẹ một niềm vui bất ngờ – ai gì mẹ đi ra."

Lục Miểu không tin mấy lời ma quỷ của hắn, đang định nói gì đó thì Cố Tư bên cạnh lên tiếng: "Dì ơi, có thời gian nói vài câu với cháu không dì?"

Lục Miểu sửng sốt, nhìn anh một hồi, xoay người đi vào phòng: "Vào đi."

Lục Yến đang định vào theo thì người đàn ông phía trước dừng lại.

Cố Tư định bụng nói Lục Yến về phòng trước, lại sợ Lục Miểu nghe được mất ấn tượng tốt nên lời thốt ra thành: "Ở phòng Từ Phi đợi anh."

Sau đó bước vào phòng, không chút đắn đo đóng cửa lại.

Lục Yến bị nhốt ở ngoài dở khóc dở cười quay người gõ cửa phòng Từ Phi.

-

Lục Miểu rót cho Cố Tư một ly nước: "Ngồi đi."

Cố Tư đưa hai tay nhận lấy, không ngồi xuống.

Lục Miểu không nhiều lời, đi thẳng vào vấn đề:

"Cháu muốn nói tôi về chuyện của Lục Yến à?"

"Vâng thưa dì," Cố Tư cũng nói thẳng, "Dì, cháu đã sớm come out với người trong gia đình từ lâu, cho nên về phía gia đình cháu dì không cần lo."

Lục Miểu biết chuyện Cố Tư đã come out, hôm qua Lý Thục Phương gọi cho bà, trọng điểm nói chuyện đều xoay quanh chuyện này.

Nhưng so với gia đình, ba có chuyện còn lo lắng hơn: "Tổng giám đốc Cố hẳn cũng biết, trong khoảng thời gian này... gặp phải rất nhiều chuyện, sự nghiệp của nó đã bị ảnh hưởng không nhỏ."

"Cháu biết, những chuyện đó cháu sẽ xử lý tốt," nói xong, anh lại bổ sung thêm một câu, "Em ấy sẽ tiếp tục đóng phim."

Nghe Cố Tư nói vậy, Lục Miểu tự nhiên biết đối phương đã có đối sách, bà trầm mặc một lát mới nói: "Không phải dì không tin hai đứa, nhưng hai người đàn ông... chưa nói tới việc sẽ bị chỉ trích, những chuyện không biết trước rất nhiều, không giống như đàn ông với phụ nữ, có thể kết hôn, thành vợ chồng..."

"Dì à, thật ra hôn nhân cũng không nói lên được điều gì cả," Cố Tư nói rất khảng khái, "Cho cháu xin lỗi vì mạo phạm đến dì, dì là người từng trải, hẳn dì cũng biết hôn nhân cũng có rất nhiều rủi ro."

"Tuy nhiên, cháu và Lục Yến sẽ kết hôn."

"Sao chứ?" Lục Miểu ngẩn ra, cho rằng mình nghe nhầm, "Kết hôn?"

"Chỉ cần em ấy đồng ý, cháu có thể cùng em ấy đi Hà Lan kết hôn bất cứ lúc nào," giọng Cố Tư kiên định, "Hôn lễ sẽ được tổ chức, nếu dì muốn, tiệc cưới trong nước... cũng có thể làm, có điều phải đợi đến khi Lục Yến lui giới thưa dì."

"..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!