Lục Yến về phòng mình tắm rửa xong thì thấy tin nhắn bèn trả lời lại: "Tổ Chim."
Thi Tình lần này trả lời rất nhanh: "Giúp chế tìm hiểu xem chuyện gì xảy ra. Cậu ấy không trả lời chế."
Lục Yến: "Được."
Tùy ý mặc một chiếc áo thun trắng rồi rời khỏi phòng. Phòng hắn và phòng Cố Tư đều ở trên cùng một con đường núi. Cố Tư nhìn từ cửa sổ thấy hắn đi ra, hỏi: "Đi đâu đấy?"
"Giúp Thi Tình xem thử Vân An Thanh thế nào." Lục Yến nói.
Cố Tư: "Anh đi với em."
"Không cần đâu, em trở về ngay thôi."
Cuối cùng Cố Tư cũng đi theo..... Có điều mục đích không đơn thuần cho lắm.
Ánh đèn bên đường núi mờ căm, khó lắm mới chiếu sáng được con đường, hai người đi ngang qua đình nghỉ giữa đường, Lục Yến đang đi phía trước bỗng dưng cánh tay hắn bị kéo lại, bị đè lên tấm ván gỗ hôn thật sâu.
Nụ hôn kết thúc, Lục Yến lau môi cười nói: "Nụ hôn này không đạt tiêu chuẩn."
Trong đình không có ai, ngay cả một ngọn đèn nhỏ cũng không có. Bọn họ cách nhau gần đến vậy nhưng lại chẳng thể thấy rõ mặt người mình yêu.
Cũng bởi không thấy rõ, hơi thở và tiếng cười của Cố Tư được khuếch đại vô hạn trong tai hắn.
Cố Tư lại m út nhẹ môi hắn vài cái rồi mới đứng thẳng dậy nói: "Đi thôi."
Tìm được người trong phòng đạo diễn, Lâm Thanh và Vân An Thanh ngồi cạnh nhau. Lục Yến đến gần quan sát kỹ hơn, lấy di động ra nhanh chóng trả lời Thi Tình.
"Không cần tới, bạn trai nhỏ của chế không bị tổn hại gì."
Khuôn mặt Lâm Thanh có hơi sưng tấy, khóe miệng bị trầy xước, lúc này ngồi một bên rũ mắt không nói lời nào; mà Vân An Thanh trên mặt sạch sẽ, lại mang sự tức giận, thậm chí quần áo cậu ấy không hề lộn xộn.
Đạo diễn thấy họ tới bèn đứng lên hỏi: "Sao hai cậu tới đây, có chuyện gì sao?"
"Ừm," Cố Tư nhìn hai người ngồi kia rồi nhìn quanh phòng một lượt, sau đó quay đầu lại hỏi: "Máy quay trong phòng có thể tháo ra được không?"
Lục Yến: "..."
Đạo diễn có hơi khó xử: "Sếp Cố à, cái này... chỉ sợ không được."
Cố Tư: "Mấy người làm vậy là xâm phạm quyền riêng tư."
"..." Đạo diễn cười gượng, "Sếp Cố à, anh quên rồi sao, chúng tôi có đề cập những điều này trong hợp đồng."
Cố Tư hoàn toàn không đọc hợp đồng, chỉ đưa cho luật sư xem qua, xác nhận không có nội dung quá đáng nào rồi ký, anh nghe vậy chỉ nhướng mày, định nói thêm gì đó.
"Không sao mà, mai nay về rồi." Lục Yến ngăn anh lại, đánh giá Vân An Thanh, hỏi, " Thế này là sao đây?"
"... Anh Yến, em xin lỗi," Chính cậu được Lục Yến hỗ trợ vào đoàn, bây giờ còn gây ra rắc rối, Vân An Thanh cảm thấy rất áy náy nhưng cậu không hối hận vì đánh cho Lâm Thanh một trận. Cậu ngước mắt lên trịnh trọng nói: "Đạo diễn, gây phiền hà cho chương trình tôi thành thật xin lỗi, nếu chương trình muốn thay thế tôi, tôi không có ý kiến gì."
Đạo diễn hỏi hơn nửa tiếng hai người không ai nói ra nguyên nhân đánh nhau, gã nghĩ thầm không biết mình tạo cái nghiệp gì mà quay hai lần gặp chuyện hết hai lần, chương trình này còn quay được nữa không đây?
Vân An Thanh có thể nói là do Lục Yến mang vào, bây giờ Lục Yến đang đứng bên cạnh, đạo diễn nghĩ tới nghĩ lui nói: "Này... Tiểu Thanh, trước hết nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra, xem liệu có thể giải quyết được không?"
Vân AnThanh cắn răng không chịu nói nhưng Lâm Thanh bên cạnh lại lên tiếng.
"Tiểu Thanh, lúc nãy là tôi nhất thời nhanh miệng," Cậu ta nói đến đấy hình như động tới khóe miệng đang đau nên rít lên, sau đó lại nói: "Tôi không trách cậu, đạo diễn, anh cũng không cần truy cứu thêm, hiểu lầm mà thôi."
Đạo diễn sửng sốt, lập tức nói: "Ra là hiểu lầm thôi sao."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!