Chương 35: (Vô Đề)

Vất vả cả ngày hôm nay nên vừa vào lều không lâu, tiếng ngáy của Hứa Trạch đã vang khắp bãi biển.

Lục Yến mệt mỏi mở mắt ra, hai nhãn cầu như hai viên đá đen trong đêm tối.

Hắn đang định lật người lại thì Cố Tư ở bên cạnh đột nhiên đưa tay ôm đầu hắn, kéo lại gần người anh.

Anh ngẩng mặt lên, môi đặt trên trán Lục Yến hôn hai cái, nhỏ giọng nói: "Đừng cựa quậy, ngủ đi."

Trong khoảng thời gian này, Lục Yến thường xuyên ngủ ở nhà Cố Tư, tướng ngủ của hắn rất xấu, mỗi lần tỉnh dậy đều phát hiện tay Cố Tư đang nắm chặt hoặc ôm lấy hắn vây lại, sợ hắn ngã xuống đất.

Dường như cảm giác được gì đó, Cố Tư nói xong, anh mở mắt hi hí ra, sự buồn ngủ trong mắt rất dễ nhận thấy.

Hai đôi mắt nhìn nhau, Cố Tư khàn giọng hỏi: "Ồn ào quá phải không?"

Vừa hỏi xong, lại một tiếng ngáy đầy sức sống khác phát ra từ lều bên cạnh.

Cố Tư cau mày, muốn ngồi dậy, Lục Yến đưa tay ôm lấy eo anh.

"Không có, ngủ tiếp thôi anh."

Cố Tư trầm mặc một hồi, mới đưa tay xoa xoa tóc Lục Yến: "Không ngủ được thì gọi anh."

Lời nói nhẹ nhàng, trong giọng nói có chút mệt mỏi và trìu mến, khiến lỗ tai Lục Yến mềm nhũn, gật đầu hai cái tùy ý.

Hơi thở đều đều của Cố Tư đập vào một bên mặt của hắn, Lục Yến bỗng nhiên an tĩnh lại.

Còn cái kẻ Hứa Trạch gáy rung trời ở lều bên cạnh không hề biết rằng anh ta vừa thoát được một kiếp nạn.

Bốn người ngủ một giấc đến sáng sớm hôm sau.

Hứa Trạch bị Ngô Tiếu Tường kéo dậy, tóc rối bù như ổ gà, vừa ra khỏi lều liền ngáp ngắn ngáp dài, hỏi ba người đang sửa sang đồ đạc bên ngoài: "Sao dậy sớm thế?"

Lục Yến không để ý đến anh ta, chỉ hỏi Ngô Tiếu Tường đang ở bên cạnh: "Tối qua cậu ngủ thế nào?"

Sắc mặt Ngô Tiếu Tường rất xấu: "Tôi ngủ không ngon."

Hứa Trạch: "Tại sao chứ?"

Lục Yến cười lạnh: "Tiếng ngáy của cậu gần ngang ngửa tiếng nhạc rockn roll đấy."

"..." Hứa Trạch nhìn Ngô Tiếu Tường như muốn xác nhận, đối phương hung ác nhìn anh ta. Nhận được sự xác nhận, Hứa Trạch lập tức đi theo sau Lục Yến, nói: "Không đâu, Tiểu Yến, ngày thường anh không có ngáy, thật sự đấy!"

Cố Tư đứng bên cạnh Lục Yến, thấy Hứa Trạch muốn đến gần, anh không tháo tai nghe ra, cũng không né tránh ống kính máy quay, lạnh lùng nói với Hứa Trạch: "Cút."

Hứa Trạch muốn cãi, nhưng anh ta nhớ lại lời cha mình nói trước khi tham gia chương trình "Chọc ai cũng đừng chọc Cố Tư". Anh ta chỉ có thể trừng mắt Cố Tư tỏ vẻ: "Tôi không sợ anh đâu," sau đó rụt rè đi rửa mặt.

Anh quay phim lập tức quay cận cảnh khung cảnh này.

Hứa Trạch lấy khăn lông lau mặt, hỏi: "Không phải mấy người nói buổi tối sẽ có chuyện sao?"

Ngô Tiếu Tường: "Anh ngủ đến mức đó quỷ ma có tới làm gì anh cũng chả biết."

"..." Hứa Trạch buông khăn lông, yếu ớt đáp, "Ma quỷ mà tới thật, vẫn có tác dụng."

Lục Yến nhìn thấy hai vị quay phim đang thu dọn đồ đặc, bèn hỏi: "Buổi quay hình lần này kết thúc rồi hả anh?"

"Đúng vậy," anh chàng quay phim tỏ vẻ bất đắc dĩ, anh tắt máy quay rồi nói, "Thật ra trước đó đã sắp xếp nhiều thử thách nhưng giữa chừng xảy ra sai lầm... Tập này cũng không biết có cắt ghép được không nữa."

Lục Yến: "Sai lầm gì vậy anh?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!