Sau khi bốn người ăn xong, họ cùng nhau đến trường quay.
Vân An Thanh nhỏ giọng hỏi: "Tổng giám đốc Cố với anh Yến như này không sao ạ, gần đây toàn là phóng viên."
Thi Tình sờ đầu cậu ấy: "Không sao, có bị chụp cũng chẳng ai dám đăng."
Vân An Thanh cái hiểu cái không gật đầu.
Bốn người cùng nhau bước vào phim trường, Trần Tinh cũng vừa đến, nhìn thấy tư thế của mỗi người, nhíu mày ghét bỏ nói: "Mấy người nhỏ em quá nhỉ, quay có bộ phim còn dắt díu nhau đến?"
Trò chuyện vài câu, Lục Yến và Thi Tình vào phòng hóa trang, địa điểm quay đã được bố trí xong, Trần Tinh rảnh rỗi nên lôi kéo hai vị người nhà trò chuyện.
Anh ta nói: "Tiểu Thanh, sao cậu lại để ý Thi Tình thế, hơi quá sức đó?"
Vân An Thanh đỏ mặt: "Tình... chị Tình rất tốt, từ nhỏ em đã thích chị ấy."
"... Mấy lời này cậu đừng để cô ấy nghe thấy," Trần Tinh nói xong, cười tủm tỉm nhìn sang Cố Tư, "Tổng giám đốc Cố đúng là quá tốt với nghệ sĩ nhà mình, bận trăm công nghìn việc vẫn bớt giờ đến đây thăm."
Cố Tư nói: "Nên thế."
Nên thế? Có ông chủ nhà nào mà cứ hai ba ngày lại chạy đến phim trường không chứ.
Trần Tinh muốn nói gì đó thì Lâm Thanh sau khi thay xong quần áo bỗng nhiên ngồi xen vào chỗ ba người họ, nhẹ giọng nói: "Anh Tư."
Cố Tư liếc cậu ta một cái, không nói lời nào, bầu không khí rất xấu hổ, hai người còn lại một người ngồi lôi kịch bản ra xem, một người lấy di động ra chơi.
Lâm Thanh lại nói tiếp: "Mấy ngày nữa mẹ em muốn đến đây thăm em, bà nghe anh ở đây nên bảo em hỏi anh có ăn nho không. Nho này là do mẹ em tự trồng, to với ngọt lắm anh."
Cố Tư: "Không cần."
Lúc Lục Yến đi ra thì bắt gặp cảnh Lâm Thanh đang nghiêng đầu, vẻ mặt đáng thương cực kỳ, Thi Tình vừa lúc cũng từ phòng bên đi ra, nhìn thấy Lâm Thanh như vậy chỉ hừ lạnh một tiếng.
Sau đó, cô thước tha đi đến trước mặt bọn họ, giọng châm chọc: "Ai da, Lâm thiếu gia."
Mãi một lúc Lâm Thanh mới nhận ra người nọ đang gọi cậu: "... Là chị Tình gọi em ạ?"
"Đúng vậy," Thi Tình nói: "Không biết sau khi quay xong bộ phim này Lâm thiếu gia có dự tính gì không?"
Lâm Thanh mang theo ý cười ngắm nhìn Cố Tư rồi nói: "Sắp tới có một bộ phim truyền hình và khách mời thường trú trong một chương trình giải trí."
"Nhiều vậy sao," Thi Tình vẻ mặt rất kinh ngạc, "Có thể chia bớt cho Tiểu Thanh nhà chúng tôi một cái được không?"
Lâm Thanh tựa như cảm nhận được sự thù địch của Thi Tình, cậu ta cười gượng: "Chị Tình nói cái gì thế em nghe không hiểu lắm..."
"Sao, không bỏ được?" Thi Tình nhìn cậu ta, "Cậu không buông được các dự án của bản thân nên đi lấy dự án của người khác để làm việc riêng?"
Thi Tình nói đến đây Lâm Thanh nào còn chưa hiểu nữa, lúc trước cậu ta đã lấy mất dự án của Vân An Thanh.
Lâm Thanh xấu hổ: "... Là hiểu lầm, chị Tình."
Trần Tinh nhìn thấy Lục Yến đứng đằng sau vội vàng ngắt lời: "Được rồi, quần áo đều thay xong thì bắt đầu quay phim thôi."
Đùa gì vậy, phim còn chưa quay xong mà các diễn viên đã xé rách mặt nhau thì còn quay thế quái nào nữa.
Thi Tình chẳng che giấu ánh mắt dè biểu, đứng bên cạnh Trần Tinh nghe anh nói về phần diễn.
Lâm Thanh bị tỏ thái độ, lại không thể phát tác nên cậu ta ngồi xuống cạnh Vân An Thanh nói: "An Thanh, chuyện đó là tôi làm không tốt, người nọ cầu xin tôi mãi, với lại nếu mà tôi biết đó là dự án dành cho cậu thì tôi nhất định sẽ không giúp cậu ta đâu."
Nói như thể hai người đã thân quen nhau từ trước, Vân An Thanh tính tình lại thật thà vội nói: "Không sao, không sao đâu, Tổng giám đốc Cố đã đồng ý giúp tôi giải quyết rồi..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!