Cảnh sát đến rất nhanh, bốn người kia thấy cảnh sát thì héo ngay.
Không cần đợi đến đồn cảnh sát, bọn họ đã bị lột hết ở trên xe, trong đó tên đại ca bị lột đến sạch sẽ nhất.
"Chúng em chỉ là những tên côn đồ trong khu vực này, đột nhiên có người tìm tới cửa bảo là thư ký của ông chủ, sai chúng em đi bắt một người, ra giá cao lắm... Không thì chúng em nào dám làm mấy chuyện này?"
Cảnh sát: "Ra lệnh các cậu bắt cậu ấy để làm gì?"
Thủ lĩnh cúi đầu: "Chỉ quay... quay video."
Cảnh sát đã biết thân phận của Lục Yến, tự nhiên biết sẽ không phải cái video tốt lành gì.
Cảnh sát cầm bút lên: "Người đứng phía sau ra lệnh là ai, tên gọi là gì, liên hệ như thế nào."
Đầu đàn lắc đầu ngay: "Em không biết, chỉ biết họ Chu, chúng em chỉ có số điện thoại của thư ký."
Nói đến đây, gã ta ngẩng đầu lên, dè dặt nhìn Lục Yến, vẻ mặt Lục Yến bình đạm, hắn cũng đang nhìn lại.
Sau khi đụng phải ánh mắt đó, đại ca vội vàng rụt lại, nhỏ giọng nói: "Người nọ nói... Ông ta là bố của Lục Yến, còn nói lỡ có bị Lục Yến phát hiện thì cũng sẽ không bị báo cảnh sát, cho nên chúng em mới dám nhận."
Tên cầm đầu vừa nói xong, Lục Yến liền viết ra một dãy số điện thoại.
Hắn đưa tờ giấy cho cảnh sát: "Đồng chí cảnh sát, đây là số điện thoại của vị họ Chu kia, chuyện này tôi nhất định truy cứu đến cùng, còn lại làm phiền các anh. Ngày mai tôi phải quay phim nữa, bạn tôi cũng đang ở bên ngoài, xin hỏi có thể trở về được không?"
Cảnh sát gật đầu: "Được, anh cứ ký tên là được, có chuyện gì chúng tôi sẽ liên lạc với anh."
Cảnh sát nói xong lại nói thêm: "Anh là người nổi tiếng, lúc ra ngoài càng phải chú ý."
Lục Yến cười nói lời cảm ơn.
Lúc hắn ra khỏi đồn cảnh sát, Cố Tư đang trả lời điện thoại.
"Em ấy ra rồi." Cố Tư nói xong, đưa điện thoại qua.
Lục Yến nhận di động, nhìn thông tin trên màn hình, sau đó đến bên cạnh xe nói: "Làm sao vậy?"
Lâm An bên kia nhẹ nhàng thở ra: "Ông tổ của tôi ơi, em làm anh sợ chết khiếp, nửa đêm không ở trong phòng, di động cũng gọi không được, anh còn tưởng rằng em bị bắt cóc, đang tính báo cảnh sát. Cũng may An Thanh có số của trợ lý Từ, em có biết anh phải nói bao lâu trợ lý Từ mới đồng ý đưa số của sếp Cố cho anh không?"
"..." Lục Yến nuốt xuống câu suýt chút nữa bị bắt cóc, "Điện thoại bị hỏng rồi anh, ngày mai vào thành phố mua giúp em một cái với."
"Ừ," Lâm An đáp xong lại nghĩ đến điều gì đó liền hỏi: "Điện thoại hư rồi quăng ở đâu đấy?"
"Rớt hư rồi nên em không để ý."
"Hư hết thiệt không? Đừng để cho người khác nhặt được, không là em lại lên hot search nữa đó."
Lục Yến vui vẻ: "Không sao đâu, bên trong cũng chẳng có gì không thể cho người khác xem."
Cúp điện toại, Lục Yến nghiêng đầu hỏi: "Có thể mượn điện thoại của anh để đăng Weibo không, em cần đăng nhập tài khoản của mình, đêm nay phải đăng bài tuyên truyền phim điện ảnh."
Cố Tư: "Được."
Bởi vì đăng nhập Weibo trước đó là tự động, Lục Yến thử nhập mật khẩu vài lần mới đăng nhập được.
Weibo official của bộ phim điện ảnh đã đăng bài, chỉ cần chia sẻ lại là được.
Hắn bấm vào trang chính thức của đoàn phim thấy Thi Tình vừa mới chia sẻ xong, tiện tay bấm vào phần bình luận, vậy mà bên dưới có vài cái bình luận đang mắng Thi Tình.
"Đừng có ngày nào cũng đi ké fame của ông xã tao, an phận tí đi! Truyền ra tai tiếng rồi còn đi thuê người cột chặt với Yến của tao, đồ mặt dày."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!