Chương 24: (Vô Đề)

Edit: Linh Lung

Trời đã khuya, Lục Yến tính ngày mai mới quay lại đọc bình luận trên Weibo, nhưng không ngờ chỉ mới vài phút, dưới bình luận của hắn đã có vài chục bình luận trả lời, làm hắn không khỏi băn khoăn mình đã đổi qua tài khoản phụ chưa nữa.

Quay trở lại giao diện xem qua, là tài khoản phụ không có nhầm.

Hắn thở phào nhẹ nhõm bấm vào phần trả lời, câu trả lời trên cùng là như thế này: "Chủ lầu trông như thế nào thế?"

Lục Yến đáp: "9 điểm."

Thêm một chút sợ hãi về độ tự luyến của mình.

Câu trả lời này trực tiếp bẻ cong tòa nhà, bởi vì những bình luận phía sau đều chỉ trả lời mỗi bình luận này của hắn.

"9 điểm? Chủ lầu là nói thang điểm 100 hả??"

"Chủ lầu nếu thực sự có nhan sắc thế này thì cần phải theo đuổi nữa sao?"

"Muốn xem ảnh chụp của 9 điểm."

"Chủ lầu cho rằng mình là Lục Yến hả [/buồn cười]"

Lục Yến nhìn tên Weibo "Lục Yến bên hồ Đại Minh Fan Group" này, trong lòng không nhịn được nói, chủ lầu chính là hắn đó.

Không nhận được câu trả lời như mong muốn, còn bị chính fan nhà mình chế nhạo, hắn đóng lại Weibo, thở dài.

Trưa ngày hôm sau, Lục Miểu tới thăm trường quay, trong tay xách không ít túi lớn túi nhỏ, như muốn mở nguyên căn bếp nhỏ cho Lục Yến vậy.

Lục Miểu mặc một bộ đồ tây được đặt may, là điển hình cho dáng vẻ của nữ cường chính hiệu bên ngoài, mà bên trong lại như bao bà mẹ bình thường khác.

Lúc nghỉ trưa bà ngồi xuống cạnh Lục Yến, bắt đầu lải nhải.

"Mới không gặp bao lâu mà sao mẹ thấy con hình như gầy đi thì phải? Mẹ đã xem cơm của đoàn phim, không tệ lắm, có phải con lại kén ăn không?" Bà rửa sạch quả táo, gọt hết vỏ sau đó đưa cho Lục Yến, "Sau ăn một tiếng ăn trái cây vào rất tốt cho cơ thể."

Lục Yến vừa nói "Con ăn rất nhiều mà" vừa ngoan ngoãn nhấp nháp quả táo, nhưng Tiểu Lưu nghe lại thấy ngượng.

"Cô à, tất cả đều là lỗi của con.

Con sẽ chú ý đến chế độ ăn của anh Yến hơn."

Lục Miểu xua tay, nhẹ nhàng nói: "Không sao không liên quan gì đến con, Tiểu Yến kén ăn là thật, đều là do cô chiều nó hư, ngày thường nhờ con chăm sóc nó."

"Vâng, là anh Yến chăm sóc con," Tiểu Lưu ngượng ngùng gãi đầu, "Vậy hai người nói chuyện đi, con đi pha cho cô ly trà."

"Ừ cảm ơn con," Lục Miểu nghiêng mặt qua hỏi, "Buổi tối muốn uống canh gì, đợi lúc chiều con quay phim mẹ tranh thủ đi siêu thị gần đây mua cái nồi, tối về hầm cho con uống."

Lục Yến cười nhẹ: "Không cần đâu mẹ, gần đây ngày nào cũng có canh mang đến phim trường."

Lục Miểu không đồng ý nói: "Phim trường đưa canh chắc chắn không tốt bằng canh mình hầm."

"Không phải của phim trường ạ, là....! một người bạn gọi giúp con."

"Vậy à, vậy không sao, một lát mẹ sẽ viết một cái thực đơn đưa cho Tiểu Lưu, hai đứa con có thể dựa vào đó nấu theo trong thời gian tới."

Tiểu Lưu đang chuẩn bị rời đi, nhịn không được nói: "Cô ơi, thật ra không cần phiền toái như vậy đâu, mỗi ngày đều sẽ có canh đưa đến đây."

"Ồ?" Lục Miểu nhìn con trai mình, "Bạn gái đưa?"

"Không phải mẹ," Lục Yến nói, "Là Tổng giám đốc Cố đưa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!