Lâm mỉm cười hài lòng
-Vậy mới đúng là em của anh chứ?
Bà Tâm ngồi im lặng, bà xúc động đến rơi cả nước mắt trước tấm chân tình của mẹ con bà Lan, họ tốt đến đâu, bà cảm thấy hổ thẹn đến đó. Ngồi bên cạnh ông Dũng thấy bà Tâm khóc, ông liền đưa tay lau nước mắt cho bà rồi trầm giọng lên tiếng
-Thôi bà Lan và thằng Lâm nói vậy rồi thì bà và gia đình này cứ nghe theo đi. Chúng ta về dưới đó xây dựng lại từ đầu nha bà.
Bà Tâm gật đầu bà nhìn ông Dũng, nhìn bà Lan bà Tâm xúc động đến mức nghẹn cả giọng
-Được rồi tôi nghe theo ông. Cảm ơn chị, cảm ơn chị đã tha thứ cho em…
Cả gia đình lại tiếp tục bữa tiệc sau đó thu dọn đồ đạc luôn. Trong buổi chiều đó Tùng Lâm đưa Sơn Anh đi nhận xe xong xuôi cả hai láy xe cùng nhau chở ba mẹ về luôn dưới quên trong ngày. Quyết định này, ai ai cũng vui mừng, nhưng người vui nhất là Lan Chi, tuy cô không dám lên tiếng lựa chọn quyết định về hay ở nhưng nghe ba mẹ và Sơn Anh chịu về quê thì cô mừng đến mức muốn phát khóc vì từ hôm nay cô đã được trở về quê được ở gần mẹ cô rồi, cô có thể qua lại giữa hai gia đình, chăm sóc cho mẹ lúc mẹ cô tuổi già đó là điều mà từ lâu cô đã hằng mong ước…
….
Buổi tối ở nhà mới, Lan Chi vào phòng cả một ngày dài đi đường thấm mệt, Lan Chi nằm lên giường thiu thiu chìm trong giất ngủ, nhưng đang nằm thì bất ngờ bên cạnh Sơn Anh quay sang anh vòng tay ôm lấy cô.
Lan Chi bất ngờ với hành động này của anh, nên liền giật mình mở mắt ra. Cô quay lại tim đập mạnh nhìn Sơn Anh hỏi
-Anh sao vậy? Không ngủ được à?
Sơn Anh gật đầu kéo Lan Chi vào lòng mình, anh nháy mắt với cô
-Em cái nhé?
Lan Chi vì hành động này của Sơn Anh mà đỏ cả mặt. Cô quay đi tránh ánh mắt của anh
-Anh nói gì vậy hả? Anh chưa có lành bệnh đó?
Sơn Anh mỉm cười, đưa tay chạm vào má Lan Chi rồi xoay mặt cô về phía anh...
-Anh khỏe rồi, lần này em mà từ chối là anh c.h.ế. t mất đó. Hơn một năm rồi, em định cho anh ăn chay mãi à?
Lan Chi bĩu môi, đánh mạnh vào n.g.ự. c Sơn Anh cô lên tiếng trách móc
-Chứ không phải là do anh à? Chứ người ta cũng chờ lâu rồi chứ bộ?
Vì lời nói này của Lan Chi mà bên dưới của Sơn Anh nhanh chóng trỗi dậy cảm giác mạnh mẽ, anh không nói gì nữa, chỉ từ từ cúi sát vào môi Lan Chi rồi điên cuồng yêu cô, bờ môi, chiếc lưỡi của anh dẫn dắt cô đi từ cảm giác này đến cảm giác khác. Không dừng lại ở đó bàn tay Sơn Anh còn không chịu an phận cứ thế từ từ trượt xuống bên dưới, lần mò cỡi luôn bộ áo ngủ trên ngưỜi Lan Chi ra, rồi quần áo anh cũng quăng luôn xuống nền gạch.
Hai cơ thể trần truồng quấn lấy nhau, ban đầu Lan Chi còn thẹn nên cứ nhắm tịt mắt nằm im mặc tình cho Sơn Anh muốn cô, nhưng đến khi Sơn Anh chọc cho khoái cảm trong cô tăng dần thì Lan Chi không còn tự chủ được nữa... bên dưới cơn đau như xé da thịt tràn đến, Lan Chi cau mày co người chịu đựng, Sơn Anh cảm nhận trong cô đang chảy ra một dòng m.á. u đỏ, Anh càng trân trọng Lan Chi hơn. Khẽ dừng lại, Sơn Anh lại hôn môi cô nhẹ nhàng, một lúc sau từ từ lại càng thúc mạnh, Lan Chi sau cơn đau qua đi thì sung sướng lại ùa đến khiến cô không cưỡng lại được càng uốn éo nhiều hơn, cô vòng tay ôm chặt lấy tấm lưng trần của Sơn Anh, thỏ thẻ vào bên tai anh đầy những tiếng rên rĩ nho nhỏ đầy dục vọng. Sơn Anh mỉm cười khoái chí, ham muốn lại tăng, rồi Sơn Anh tức tốc ra vào trong cô như vũ bão, anh càng dập mạnh, bên trong Lan Chi càng trơn tru phát ra tiếng tí tách của dục vọng đang bùng cháy không ngừng... Cả hai rạo rực trong trận kích tình cứ thế cùng nhau đi qua từng cung bật thăng trầm rồi cùng nhau đắm chìm trong Lan Chi phúc...
MỘT NĂM SAU
Sơn Anh đang lái xe chở khách lên huyện khám bệnh, thời gian này do có sự giúp đỡ sau lưng của Tùng Lâm mà Sơn Anh nhận khách bao xe đi viện không ngừng nghĩ. Vì thế mà thu nhập của anh càng tăng cao nên gia đình đã dần được ổn định được cuộc sống rồi.
Hôm nay vừa chở khách lên việc xong, anh quay xe chạy về được nữa đường thì nhận được cuộc gọi của vợ mình.
Vừa bắt máy lên nghe thì bên tai anh là tiếng thiều thào rên rỉ của vợ mình
-Anh ơi em đau quá… anh về nhanh đi..?
Sơn Anh hoảng hốt liền lập tức trả lời ngay vì Lan Chi đang mang thai, nghe giọng cô có chút không ổn anh sợ cô đang gặp nguy hiểm
-Anh đang về nè, mà em bị sao? Rồi ba mẹ đâu hả?
-Ba mẹ ở nhà đây, nhưng mà em muốn anh về cơ… Sáng giờ em đau bụng... chắc là sắp sanh rồi đó anh…
Nghe Lan Chi nói sắp sanh Sơn Anh càng lúng túng, anh càng đạp mạnh chân ga hơn rồi liên tục trấn an vợ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!