Lương Tân Hòa đợi ở trong nhà Ninh Hi đến 1 giờ sáng, thấy cô ấy vẫn đang ngủ say nên cô lại đo nhiệt độ cơ thể lại cho cô ấy, lần là là 37.1, lại thấp thêm một chút.
Cô thở phào, cũng chịu hết nổi nên bèn quay lên lầu ngủ.
Vừa hơn 6 giờ là cô đã tỉnh rồi, ngơ ngác ngồi dậy, qua vài giây mới nhớ tới chính sự, bèn đi xuống lầu thăm bệnh nhân.
Lương Tân Hoà vừa đi vừa ngáp, cô không rửa mặt mà trực tiếp xuống lầu, lại đo nhiệt độ cho Ninh Hi, đã hạ xuống.
Cô yên tâm, nở nụ cười, nhìn người đang ngủ say, cũng khá là yên tâm, uống thêm một lần thuốc nữa là được.
Cô nhắn WeChat cho Hạ Như Ý để chị ấy không cần phải lo.
Mới vừa nhắn chữ thì Ninh Hi giật giật người, xóc chăn ngồi dậy, xoa xoa đầu.
Cả hai cô gần như cứng người cùng lúc, đồng thời nghiêng mặt nhìn đối phương: "......"
Cả hai đang lôi thôi lếch thếch.
Lương Tân Hòa nhớ ra mình vẫn chưa rửa mặt, vội lui ra sau một bước.
Ninh Hi thì cảm thấy bản thân đang đầu bù tóc rối, còn có mùi mồ hôi, cô nhanh chóng lấy chăn che người mình lại.
Phòng khách bỗng chốc trở nên yên tĩnh.
"Cô......"
"Tôi......"
"Khụ, tôi về nhà trước đây." Lương Tân Hòa chủ động chấm dứt tình huống xấu hổ này, xoay người ra ngoài trước.
Ninh Hi yên lặng nhìn bóng lưng cô ấy, đợi đến khi biến mất thì cô mới thu mắt lại, nhìn qua chiếc bàn tròn nhỏ cạnh sofa.
Một cốc nước, một nhiệt kế điện tử, mấy viên thuốc để gần kính của mình.
Rất đơn giản, nhưng là dấu hiệu thể hiện sự quan tâm của một người.
Cô ngồi ngơ ngác một lúc rồi mới đứng dậy vào phòng vệ sinh.
Khi soi gương, cô quả thật không giống như một con người, sắc mặt tái nhợt, tóc tai bết dính, tất cả đều rất tệ hại.
Mấy ngày hôm trước, cô đã nói chuyện với bác sĩ tâm lý về chuyện tình của mình và Chương Ni Tư.
"Đây là lần đầu tiên cô nói chuyện tình cảm của mình với người khác đúng không? Đó đã là tiến bộ rất lớn rồi, tôi rất vui."
"Vậy cô cảm thấy hai người đã kết thúc sao?"
"Đối với tôi là kết thúc, nhưng tôi cảm thấy tôi vẫn thiếu cô ấy một lần......"
"Thiếu cô ấy một lần gì cơ?
"Tôi muốn nói rõ với cô ấy, kết thúc đàng hoàng."
"Nếu đó là suy nghĩ thật tâm của cô, vậy thì cô nên nói chuyện nghiêm túc với cô ấy."
......
"Ninh Hi, cô sợ điều gì gì?"
"Không sao cả, chuyện này đối với cô là rất khó, có lẽ cô thêm một chút thời gian."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!