Lương Tào Tháo
Ninh Hi đã có một cơn ác mộng đáng sợ.
Trong tầm mắt toàn là sóng nước, hung dữ, cuộn trào mãnh liệt, rít gào ập đến, lúc ẩn lúc hiện. Cô cảm thấy mình như hạt cát bị cuốn vào đó.
Ban đầu không biết gì, chỉ cảm thấy sợ từ góc nhìn, cơ thể không có cảm giác, tầm nhìn nhấp nháy, nước biển lạnh lẽo tràn vào cổ họng cô...... Cô choàng tỉnh, ôm cổ thở dốc, cảm giác đang sống sờ sờ rồi bị sặc bên vực tử vong thật sự quá kinh khủng.
Không thể cứ tiếp tục như vậy nữa.
Cô phải tự cứu mình.
Bác sĩ tâm lý là do Dư Bối giới thiệu, một tuần hai lần, mỗi lần một giờ.
Trong nửa tiếng đầu của buổi tư vấn đầu tiên, cô đã không nói gì cả. Bác sĩ là một người phụ nữ lớn tuổi ôn hòa, khí chất thân thiện, bầu không khí cũng rất dễ chịu, đến nửa sau Ninh Hi mới mở miệng.
Cô nói rất vụn vặt, cũng rất ít, bác sĩ cũng không hỏi ép cô. Trước khi đi, bác sĩ cười nói với cô: "Thật ra hôm nay cô bằng lòng đến đây tư vấn thì đã tiến một bước dài về phía trước rồi. Chứng tỏ sâu trong lòng cô muốn thay đổi trạng thái hiện tại."
Ninh Hi cảm thấy cô ấy nói rất đúng, thế nên khi đến lần thứ hai, lần này thời gian trò chuyện còn ngắn hơn lần trước, nhưng cô lại không thấy phản cảm.
"Lấy cảm nhận của cô làm chủ đạo, cảm giác mà buổi tư vấn mang lại cho cô nên là thoải mái chứ không phải là ép buộc, quyền lựa chọn nằm ở cô. Cô muốn đổi thành một tuần tư vấn một lần cũng được."
Ninh Hi mím môi.
Không sao cả, vẫn là một tuần hai lần, nếu thế thì trong một tuần cô sẽ ra ngoài ít nhất hai lần.
Cô đã hẹn vào giờ làm việc cho lần thứ hai đến để tránh giờ cao điểm, hẹn bác sĩ vào 9 giờ sáng.
Bác sĩ có hơi kinh ngạc, cô ấy cười nói cô ấy biết là freelancer rất ít khi dậy sớm.
Khi kết thúc cũng chỉ mới 10 giờ rưỡi, hôm đó nhịp sống của Tây thành chậm rãi, mưa phùn đổ xuống mát mẻ. Cô không vội về nhà ngay, mà lại cầm theo ô trong suốt chậm rãi đi một lát, sau đó đi tàu điện ngầm, ra ngoài đi một đoạn nữa rồi mới về nhà.
Không suy nghĩ gì cả, tâm trạng vô cùng bình tĩnh, cứ kiên trì một cách tự nhiên như thế.
Một ngày nào đó của hai tuần sau, Ninh Hi bị mẹ con Hạ Như Ý kéo đi xem triển lãm, hai mẹ con lái xe đến khu nghệ thuật của Tây thành.
Địa điểm là phía Nam chân núi Tượng Sơn, diện tích quy hoạch áng chừng 540 mẫu, nối liền Học viện Mỹ thuật và Học viện Âm nhạc của Tây thành, là một trong những nơi được chính quyền tỉnh liệt kê vào hạng mục di sản văn hóa quan trọng nhất.
Phong cách kiến trúc chỉnh thể là trắng, đen và sáng, tường trắng ngói đen, dựa vào núi. Được thiết kế dựa trên bức 《 Khê sơn thanh xa đồ 》thời Tống, các chi tiết thì dựa theo 12 cảnh và 24 tiết khí của Tượng Sơn mà thành. Các công trình cốt lõi là studio, công trình công cộng, cây cối hai bên sông và quang cảnh trong công viên.
Studio trung tâm là một kiến trúc độc lập được cải tạo từ 59 khu dân cư, tất cả đều có tên riêng.
Tuần này là một phần của Tuần lễ Nghệ thuật Thanh thiếu niên quốc tế, tác phẩm tốt nghiệp của Học viện Mỹ thuật và tác phẩm của các nghệ thuật gia trẻ tuổi sẽ được trưng bày chung. Có khoảng 4000 tác phẩm, tổng diện tích trưng bày lên đến gần 40000m2.
Con trai Hạ Như Ý học Học viện Mỹ thuật, nên nói muốn đến xem triển lãm cùng bạn học, chị ấy hỏi vài câu thì lộ ra đó là một bạn học nữ. Thế là lập tức cười tủm tỉm nói lái xe đi đón cùng cậu nhóc, sẵn tiện hỏi thử xem Ninh Hi có muốn ra ngoài không.
Không ngờ Ninh Hi lại đồng ý.
Cặp đôi trẻ tuổi rạng rỡ như ánh mặt trời ngồi hàng ghế sau nói ríu rít, xua tan thời tiết u ám bên ngoài cửa sổ, rất đẹp nhưng cũng có chút ồn ào.
Hạ Như Ý mỉm cười nhìn hàng ghế sau, lại nhìn Ninh Hi, phát hiện cô cũng không có biểu cảm khó chịu nào.
Ninh Hi nghĩ nghĩ: "Cũng không có gì, chỉ là vận động nhiều hơn.
Hạ Như Ý vui mừng, nói: "Đúng là vận động nhiều hơn thì sẽ tốt cho con người, phải tiếp tục kiên trì!"
"Nếu em cảm thấy chán thì có thể gọi chị đi cùng. Bọn mình đi dạo phố, xem phim, đi du lịch ngắn ngày cũng được."
Đôi mắt ẩn sau mắt kính của Ninh Hi liếc chị ấy một cái, lắc đầu: "Mình em đi là được rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!