15 ' sau thức ăn được bưng ra, Mộ Ảnh Tuyết vui vẻ cầm nĩa lên chuẩn bị ăn. Um thực sự rất
ngon, món nào cũng ngon cả, cô ăn lia lịa chẳng để ý xung quanh đang bàn
tán về mình:
"Cô ta ăn khoẻ thật!"
"Bộ bị bỏ đói 8 tháng rồi sao?"
"Mẹ ơi chị ấy là thánh ăn hở mẹ?"
"Con cái nhà ai mà không có giáo dục như vậy"
"Đúng vậy, bộ từ nhỏ không được giáo dưỡng đàng hoàng sao. Thật mất mặt"
"Tội cho người đàn ông đó, chắc anh ta khó chịu lắm vì phải đi chung với người như cô ta lắm"
Những lời nói sau càng độc. Tử Diệp nghe không lọt lỗ tai cho mấy, nhăn mặt
nhìn người nào đó vẫn ra sức ăn mà không hề biết mình đang là để tài để
mọi người bàn tán. Anh khó chị nghĩ, cô ta không tức giận sao? Không khó
chịu vì những lời họ nói? Hay cô ta căn bản không nghe gì? Cô ta ngốc luôn rồi sao?...
Không nghe sao? Ha không phải như vậy, Mộ Ảnh Tuyết cô nghe hết, ngay cả một chi tiết nhỏ cũng nghe được, nhưng cô không quan
tâm.
Cô Biết họ là có ý gì, họ ghen tỵ hoặc thật sự là ghét. Nhưng từ khi
xuyên qua đây, cô đã tập cho mình bản tính im lặng chịu đựng, nữ phụ luôn như vậy và sẽ luôn bị người đời khinh bạc từ đây cho đến cuối
truyện.
Lúc còn ở bệnh viện cô cũng đã nghe được vài y tá bàn tán không
tốt về mình, lúc đầu cô cũng rất muốn mắng mỏ 1 trận, bày tỏ cho sự bực
tức của mình. Nhưng suy nghĩ cho cùng, đó cũng là điều nguyên chủ làm và
giờ người gánh chịu nó là cô.
Cô nhớ lại mục đích ban đầu của mình, chính là chỉ muốn yên bình mà sống, tránh xa nam nữ chủ, không quan tâm và cũng không xen vào việc gì của họ.
Cho nên từ lúc
đó, cô đã chọn cho mình là im lặng như không biết gì, sẽ không xen vào bất cứ diễn biến nào của câu chuyện, khiến cho nó trở về với quỹ đạo của
nó, cô sẽ chỉ đứng bên ngoài xem với tư cách là 1 đọc giả chứ không phải
với tư cách là 1 nữ phụ.
Nếu như cô đã chấp nhận chính mình là Mộ Ảnh Tuyết trong truyện rồi, không phải là Mộ Ảnh Tuyết ngoài
đời thực nữa, chấp nhận với thân phận này, thì cô sẽ thay đỗi. Khiến cuộc
sống này là của mình, cô sẽ lại là chính cô chứ không phải là Mộ Ảnh Tuyết 'nguyên chủ' nữa. Đúng, là như thế...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!