Mộ Ảnh Tuyết sau khi
cực khổ thoát ra được vòng lẫn quẫn mà hai mẹ con Ngô Hạ Ngưng văng giay thì cũng xém chút nữa đi toi cái mạng nhỏ này.
Oi người gì mà dai như
đĩa ấy, lúc đầu cô còn tưởng ngừơi phụ nữ kia là quản gia của Mộ gia ai ngờ là bà nhỏ của ba, mẹ của nữ chính. Aizz nói bà nhỏ chỉ là cách nói giảm nói tránh mà cô đặt ra thôi chứ thực tình là nó không phải vậy.
Theo như cái cờ lo gíc mà cô đọc được đó là khi trước lúc Ba Mộ còn trẻ là
một người đàn ông độc thân hoàng kim có một không có hai trên đời, phải
nói dù có xạc nghiệp đi nữa cũng có nhan sắc trời cho lo liệu. Phụ nữ theo ba điếm hơi bị mõi miệng, nhìn hơi mõi mắt, nghe hơi mõi tai, nói
chung là nhiều đó.
Những cho dù như thế thì ba Mộ cũng không để mắt đến
ai cho đến khi gặp được mẹ Mộ, một ngừơi đã từng làm sống làm gió trên
làng giãi trí của đất nứơc này, nữ hoàng của âm nhạc Trần Kiều Hinh.
Ngô Ngọc lúc trước cũng là mộ ca sĩ giống mẹ Mộ, là đối thủ một mất một còn
với mẹ. Luôn ghen ghét với mọi thứ mà mẹ có được, nói chung là ngoài cái
nhan sắc được được ra thì chẳng có gì tốt cả, tính tình độc ác, mưu mô lắm chiêu, cô tự hỏi bà ta như thế mà sao bà ta lại có thể sinh ra một nữ chính hiền lương thục đức như thế nhỉ?
Bà ta yêu ba Mộ nhưng ba Mộ không quan tâm, chỉ một lòng một dạ với mẹ. Bà ta biết
được nên hãm hại mẹ nguyên chủ rất nhiều lần nhưng không thành công, bà
ta không cam tâm nên đã bỏ thuốc ba, thế là có nữ chính. Khi biết được ba Mộ cũng không nói gì lạnh nhạt nói một chữ"Phá" với bà ta.
Nhưng với tính tình như hồ ly lai đĩa kia của bà ta bà ta đời nào muốn bỏ đi, quyết định lẫn trốn một thời gian xong sinh ra nữ chính.
Vài năm sau mặt dầy một lần nữa đến gặp ba, ba giận giữ mắng chữi thế nào
cũng quyết không rời đi, mẹ Mộ là người có lòng dạ bao dung cũng không
nói gì, nhìn nữ chính đáng yêu lại tội nghiệp nên nhẹ nhàng khuyên nhủ ba cho hai mẹ con bà ta về ở, nếu không làm gì quá phận thì cho qua cũng được nhưng nếu có làm ra chuyện động trời nào đó thì hãy sử trí sau.
Ba Mộ nghe thế cũng đành lòng cho qua mà cho hai người về.
Chuyện là như thế đó, nói bà ta mặt dày thì cũng đúng thật, người gì đâu mà
không biết xấu hổ còn dám vát mặt ra ngoài đường vườn oai ta đây là Mộ
Phu Nhân, haizz thôi cũng đành vậy không so đo với bà ta nữa, chỉ cần nước sông không phạm nước giếng là được, đừng gây sự với cô là cô có thể cho
qua mà không tính kế với bà ta......
Về Mộ gia phải nói là sướng đúng chuẩn trong các chuẩn. Muốn gì được đó, ăn uống thoải mái mà
chẳng sợ ai than phiền, được nằm lăng lộn cả hàng giờ liền đọc ngôn
tình, nói chung là sướng đó. Sống cuộc sống nhà giàu thật sự là quá đã.
Nhưng mà có một điều cô không hài lòng lắm là ở chỗ cách sống của nguyên chủ
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!