Chương 4: Số đã xui thì đi đâu nó cũng xui

"Mộ Ảnh Tuyết?"

"Nè anh kia! sao lại ở đây ức hiếp con gái nhà lành chứ? Anh có ăn học không vậy hả, người thì đẹp trai mà sao lại thiếu học thức đến thế, ở nơi công cộng như thế này mà lại đi ức hiếp con gái nhà lành, thật không đáng mặt đàn ông chút nào"

"Không đáng mặt đàn ông? Mộ Ảnh Tuyết, cô dám nói tôi như thế

"Mặt người đàn ông đen lại, sắc mặt lạnh lùng hẳn đi không giống như lúc nói chuyện với cô gái kia. Mộ Ảnh Tuyết nhìn sắc mặt của hắn lòng có chút sờ sợ, hơi run người nói"Thì... Thì sao? Anh giữa

ban ngày ban mặt mà đi ve vẽn con gái nhà người ta không biết mắt cỡ

à. Mà nè, anh và tôi có quen biết nhau sao mà anh biết tên của tôi hả?"

"Hừ, cô nghĩ cô là ai mà tôi không biết tên cô. Tôi đây biết cô quá rõ, leo lên giường của tôi, ve vẽ tôi, suốt ngày đi theo tôi bám như đĩa đói. Cô nghĩ nội như thế mà tôi không biết cô thì biết ai đây"Anh lạnh lùng nói, ánh

mắt sắc bén có thêm phần khinh bỉ nhìn xuống cô.

"Anh..."

"Diệp, đừng nói chị của em như vậy. Chị của em không có cố ý làm như vậy đâu hic

"Cô gái ở sau lưng tôi nhỏ nhẹ rơi lệ khóc, bộ dáng yếu đuối khiến cho người khác nhìn là đau lòng."Ngưng nhi, em không cần phải bênh vực cho hạng người như cô ta, cô ta không xứng"

"Nhưng..."

Cái gì? Cái quái gì đang diễn ra ở đây vậy? Diệp? Ngưng nhi? Không lẽ nào là nam chủ trời đánh Tử Diệp và nữ chính thục nữ Ngô Hạ Ngưng sao?

Không... Không thể nào, số cô không thể nào xui như thế

này đựơc, tại sao lại có thể xuất hiện ở đây được, thôi toi cô rồi. Chưa gì hết mà đã đụng độ tới 2 nam chủ và nữ chính rồi, nếu giờ còn không mau tránh còn đợi đến chừng nào nữa, đợi đến khi gặp 3 tên nam chính còn lại cho nó đủ cặp luôn sao? Mộ Ảnh Tuyết sao còn không mau chạy!!!

Tử Diệp là 1 sát thủ hạng nhất của bang Cố Hàm, hắc đại lớn mạnh nhất của thành phố X này, người làm chủ chính là Cố Dương Hạo vị hôn phu của cô.

Tử Diệp là 1 sát thủ chuyên

nghiệp, khi giết người chỉ cần một phát súng trúng vào tim hoặc đầu không một chút do dự với nạn nhân là nạn nhân sẽ tử.

Khi đã làm nhiệm vụ chỉ

có thành công không có thất bài, một nam

chủ bí ẩn mà tác giả luôn giấu danh tính trong truyện, chỉ biết Tử Diệp

vào hắc đạo khi còn rất nhỏ, người đẹp trai tài năng và lạnh lùng. Ây nên

tránh xa một chút a, không biết nguyên chủ này của cô đầu óc có vấn đề gì không mà lại dính dáng tới cái tên phần tử nguy hiểm này nữa.

Giờ khổ

chưa, toàn là đưa hậu quả cho cô còn mình thì không biết đã cao bay xa

chạy đi du lịch ở phương nào nữa.

Ngay cả trí nhớ trước kia cũng

không chừa cho cô một chút nào, khi xuyên qua đây đầu óc trống rỗng chẳng có gì ngoài trí nhớ mình đã từ quyến rũ 5 vị tiền bối nam chủ và làm hại ngầm nữ chủ a.

Giờ chắc cô phải theo nguyên tác của chính mình thôi, thân ai tự người nấy lo, mạng cô cô giữ, mạng người ta người ta tự lo, cô trước tiên cứ tránh xa họ ra để giữ cái mạng nhỏ này trứơc cái đã.

Tiếng lòng gào théo, khuôn mặt cô vặn vẹo cố tỏ ra ngạc nhiên nhìn hai người"Hai người, quen biết tôi sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!