Chương 42: Giá như cuộc đời em không có tên anh (H+)

Kiệt cất xe vào trong gara rồi cùng Phương Du Kỳ đi vào trong nhà

- Tiểu thư! Cô ngồi đi!

Phương Du Kỳ theo lời của Kiệt ngồi xuống chiếc ghế sofa trong phòng khách

- Phiền cậu rồi! Xem ra tối nay tôi phải làm kẻ ăn nhờ ở đậu rồi!

Kiệt khẽ cười rồi cởi aó khoác ra đặt lên tựa ghế

- Cô đã ăn gì chưa?

Phương Du Kỳ cúi đầu nhìn xuống bụng mình, lại đặt tay vào đó, cô khẽ lắc đầu, khoé mắt đã bắt đầu phiếm hồng. Kiệt ngẩng đầu nhìn lên trên để điều chỉnh được cảm xúc, rồi lại nhìn Phương Du Kỳ

- Tiểu thư cứ ngồi đợi tôi một lát!

Nói xong, cậu đi vào trong

Phương Du Kỳ ngồi một mình ở phòng khách, cô lại bắt đầu rơi lệ

- Mẹ xin lỗi vì đã không thể cho con một người ba!

-----

Bạc Thiên Bảo

Doãn Thiên Duật vừa vào đến phòng khách thì thím Trần đã vội chạy ra

- Thiếu gia! Cậu đã về!

Hắn nhìn xung quanh như đang tìm một hình bóng quen thuộc

- Kỳ Kỳ vẫn chưa về?

Thím Trần rụt rè trả lời

- Thiếu gia! Tiểu thư.... cô ấy.......!

Đúng lúc này, Uy Vũ đi vào, vẻ mặt ngưng trọng, nói nhỏ bên tai Doãn Thiên Duật. Sau khi nghe xong, khuôn mặt hắn hằn lên từng tia sát khí.

Ba người lại tiếp tục rời khỏi Bạc Thiên Bảo

Doãn Thiên Duật vừa vào trong xe đã lập tức gọi điện thoại cho Phương Du Kỳ. Nhưng chỉ nhận được một giọng nữ máy móc

------

Chỉ trong nháy mắt mà Kiệt đã chuẩn bị xong một bàn thức ăn, cậu đi ra phòng khách thì thấy Phương Du Kỳ đã ngủ từ lâu, cậu chỉ biết lắc đầu bó tay nhưng trên khoé môi đã giương lên một nụ cười mê hồn

Kiệt tới bên cạnh ghế sofa và cúi xuống, kéo chiếc chăn bên cạnh đắp lên cho cô. Cậu nhìn Phương Du Kỳ rất lâu, hàng lông mày thanh mảnh, mi mắt dài đã cụp xuống từ lâu, sóng mũi cao thẳng, chiếc mũi nhỏ xinh, đôi má trắng hồng cực kì tự nhiên, môi anh đào mỏng đã mím lại.... Cậu nhìn đến say mê, lại nhìn đến những dấu hôn đủ hình dáng trên cổ Phương Du Kỳ, đáy lòng chợt thắt lại

Phương Du Kỳ của trước đây không phải như bây giờ

Trước đây cô rất kiên cường và mạnh mẽ, nhất định không cho ai có thể giẫm đạp mình dưới chân như vậy được

Nhưng bây giờ cô rất yếu đuối, rất dễ rơi nước mắt, không đủ lòng tin vào chính mình nữa.....

Chỉ vì cuộc đời cô đã xuất hiện ba chữ

Doãn Thiên Duật!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!