- Này! Rốt cuộc anh có đi được không vậy?
Phương Du Kỳ vừa dìu Doãn Thiên Duật đang say khướt vừa cằn nhằn bên tai hắn, cô dù sao cũng là phụ nữ, sức lực bao nhiêu đó thôi, làm sao có thể đỡ nổi một gã được đúc ra từ sắt...
Cuối cùng thì cũng vào được trong phòng, cắn chặt răng mà đặt hắn lên giường, Phương Du Kỳ thở hổn hển.
Con trâu già đáng chết!
Lại dám hành hạ cô thế này.
Lúc Kỳ Vũ đưa hắn về thì cả người hắn đã mềm nhũn, tất cả người làm hay vệ sĩ, thậm chí là quản gia thân thuộc nhất đến định đỡ hắn lên phòng đều bị hắn lớn tiếng đuổi đi, Kỳ Vũ cũng k ngoại lệ, cứ luôn miệng gọi Kỳ Kỳđến khi Phương Du Kỳ từ trên gác chạy xuống, Doãn Thiên Duật với dáng vẻ mềm như cọng mì, ngẩng đầu lên rồi đưa tay hướng về phía cô đang đứng
- Kỳ Kỳ!
Đưa anh lên phòng!
Cô bất đắc dĩ thở dài, đành phải gồng mình lên để đưa hắn về phòng ngủ. Nhớ lại càng khiến cô thêm tức giận, nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn rồi quay lưng đi về phía cửa nhà vệ sinh
Chợt...
- Tại sao? Tại sao em lại là con gái bà ta?
Phương Du Kỳ đứng lặng một lúc, cô từ từ quay người lại, nhìn người đàn ông đang lải nhải trên giường, cô bước qua và ngồi xuống cạnh hắn
- Anh say quá nên mất trí rồi sao?
Là ai nợ ai cơ chứ?
Doãn Thiên Duật vẫn nhìn chằm chằm vào cô
- Sinh con cho tôi, hoàn toàn trở thành người phụ nữ của tôi, toàn tâm toàn ý ở bên cạnh tôi, không thể sao?
Phương Du Kỳ cắt chặt hai hàm răng, khuôn mặt toàn vẻ chán ghét
- Anh thôi được rồi đấy!
Sau đó cô cúi xuống, tháo bỏ giày, từ từ cởi bỏ từng cúc aó sơmi trên người hắn một khuôn ngực vạm vỡ hiện rõ dần trước mắt cô, tiếp tục đưa tay tháo gỡ thắt lưng, đưa tay chạm vào khóa quần hắn, tim cô bỗng nhiên loạn nhịp.
Trời à, cô thật sự chỉ là muốn thay đồ ngủ cho hắn mà thôi!
Lấy hết can đảm, cô bắt đầu tháo khóa quần cho hắn...
- Muốn sao?
Ầm
Lồng ngực Phương Du Kỳ như muốn nổ tung, tay cô bất ngờ dừng lại trên cự long của hắn mà không biết rụt tay về.
Trời ơi, không phải hắn ngủ rồi sao?
Sao lại....
Doãn Thiên Duật cười gian tà nhìn cô gái đã ngớ ngẩn không biết gì
- Anh còn chưa làm gì mà em đã kích động đến vậy rồi sao?
Phương Du Kỳ khó khăn điều chỉnh lại giọng nói
-Đừng hoang tưởng! Tôi.... Tôi chỉ...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!