Vốn là một người mình đồng da sắt rồi nên những vết thương nhỏ như thế này đối với Kỳ Vũ không khác gì kiến cắn là bao, nên đương nhiên anh ta không cảm giác đau rồi.
Mà bây giờ trước mặt anh, người con gái đang cẩn thận xử lý vết thương giúp anh ta, một cảnh như vậy càng làm cho anh ta mất hết cảm giác đau về xác thịt, ngược lại trong lòng còn ấm áp đến khó diễn tả.
Nếu có thể, anh ta ước gì có thể được ngắm nhìn cô mãi như thế này, thật sự rất bình yên và hạnh phúc, cảm giác anh ta chưa bao giờ có được từ trước đến nay.
Anh ta nhìn từng cử chỉ động tác của cô, nhìn từng đường nét nhíu mày, không một chi tiết nhỏ nào mà anh ta lại bỏ qua cả.
Về phía Mia thì lại chẳng dám ngước lên nhìn anh ta, có lẽ là cô đã biết hai mắt anh ta đang dán chặt trên người mình, hay là cô đang rất căng thẳng vì khoảng cách giữa hai người lúc này lại quá là gần gũi đi, lại còn một nam một nữ ở cùng như vậy nữa, đặc biệt là chỉ cần cô ngước mắt lên một chút thôi thì cơ thể không một mảnh vải để lộ cơ ngực săn chắc, sáu múi rõ rệt cùng làn da màu đồng nam tính kia sẽ không chẳng có gì cản trở mà đập thẳng ngay vào mắt cô.
Hai má trắng hồng của cô sớm đã chuyển sang màu đỏ của quả cà chua rồi, sao tự nhiên cô lại tự tạo ra một tình huống ngại ngùng như vậy chứ? À mà không đúng, rõ ràng là cô đang suy nghĩ linh tinh rồi, không phải là chỉ đang xử lý vết thương cho anh ta thôi sao, cô đang nghĩ gì vậy chứ?
Đúng là điên mất thôi! Nhưng cô vẫn không thể nào ngừng nhớ đến nụ hôn vừa rồi của anh ta, nụ hôn đó không phải là trêu ghẹo như lần trước, mà rất ấm áp, ngọt ngào, còn rất an toàn nữa, tại sao anh ta lại hôn cô chứ? Là vì muốn bảo vệ cô thôi?
Nhưng cũng không đúng, nếu chỉ là muốn bảo vệ cô như một cảnh vệ thôi thì có cần phải hôn cô không?
Cứ mãi suy nghĩ như vậy cô cũng chẳng có được đáp án nên đành đánh liều một phen vậy, quyết định sẽ hỏi thẳng anh ta.
- Nụ hôn ban nãy…tôi muốn hỏi tại sao anh lại làm vậy?
Đột nhiên cô lại đề cập đến nụ hôn đó để phấ vỡ không khí yên tĩnh từ nãy đến giờ khiến Kỳ Vũ có chút mất tự nhiên, nhất thời không biết phải phản ứng thế nào. Anh ta nhìn cô dừng lại động tác, hình như cũng vừa đúng lúc xử lý xong vết thương rồi.
Liếm nhẹ môi một chút, anh ta lại khẽ cười, nhàn nhã hỏi ngược lại cô.
- Sao cô lại tò mò chuyện này chứ? Không lẽ cô thật sự là đang mong đợi gì đó?
Đúng vậy, cứ mỗi lần cô hỏi anh ta những câu như vậy thì anh ta lại có một cảm giác sợ hãi mơ hồ, giống như cô đang hỏi có phải anh ta đã yêu cô rồi không.
Cho nên cách trả lời duy nhất của anh ta, cũng là cách duy nhất anh ta có thể che giấu tình cảm của mình chính là để cô thấy anh ta là một tên khốn, một tên xấu xa, như vậy còn có thể ngăn ngừa được chuyện xấu nhất có thể xảy ra, đó là cô sẽ có tình cảm với anh ta.
Nhưng lần này có vẻ như anh ta đã tính sai rồi, mặc dù anh ta vẫn tiếp tục nhìn cô với ánh mặt giễu cợt kia, gương mặt của một tên khốn thì cô cũng không sợ hãi như trước nữa.
Cô lấy hết dũng khí để đối diện với anh ta, trực tiếp nhìn thẳng vào mắt anh ta, vừa trả lời vừa hỏi lại lần nữa.
- Đúng vậy!
Tôi rất quan tâm đấy, tại sao hết lần này đến lần khác anh cứ khiến tôi phát điên lên như vậy chứ? Anh là gì của tôi chứ? Anh là gì mà lại hành động như vậy?
Kỳ Vũ chỉ im lặng nghe cô hỏi, nhìn cô kích động.
Không lẽ điều mà anh ta không mong muốn nhất đã xảy ra? Biểu cảm này của cô khiến anh ta không biết phải làm gì tiếp theo.
- Em muốn nói gì?
Tôi nghĩ em đang mong đợi gì đó, hay là... tôi sẽ giúp em!
Mia còn chưa kịp phản ứng thì đã bị người đàn ông chiếm lấy, môi bị chặn bằng một nụ hôn cuồng nhiệt, tay người đàn ông giữ phía sau gáy của cô. Toàn thân Mia như có một dòng điện cao áp chạy dọc từ trên đỉnh đầu xuống tận ngón chân.
Hôn? Sao anh ta lại...? Tim của cô như muốn rơi ra khỏi lồng ngực rồi. Giữa hai người đã không còn chút khoảng cách nào nữa cả, cảm giác da thịt nóng rực của người đàn ông áp sát với cơ thể mình chỉ cách một lớp vải là quần áo của cô, sao lại gần đến như vậy chứ?
Còn lại trong tình huống như thế này nữa? Hai mắt cô vẫn mở to vì kinh ngạc, tay thì dừng lại giữ không trung, chính xác hơn thì là đang kẹt trước ngực của người đàn ông.
Kỳ Vũ siết chặt vòng ôm hơn nữa, ép cô phải vòng tay ra sau lưng ôm mình, còn phía trên thì nụ hôn không những không có dấu hiệu chấm dứt, ngược lại càng lúc càng trở nên cuồng bạo hơn nữa vì tất cả những tâm tư cảm xúc trong lòng anh ta đang gửi dần vào nụ hôn này.
Ngay khoảnh khắc này anh ta không muốn suy nghĩ bất kỳ điều gì nữa cả, chỉ biết người con gái này là người mà anh ta yêu, không một giây phút nào là không nghĩ đến.
Trong một thời gian dài phải kìm nén cảm xúc lẫn ham muốn, bây giờ lại trong một khung cảnh ái muội chỉ có hai người, hơn nữa đây lại là người trong lòng anh ta, mùi hương thiếu nữ nhè nhẹ toát ra từ cơ thể cô, từng đường cong rất rõ và gần như vậy, anh ta cũng chỉ là một người đàn ông sinh lí bình thường, đối diện với sự mê hoặc chết người này làm sao mà có thể không có phản ứng gì chứ, không thể nào mà chống lại được.
Nụ hôn chứa đựng cả sự nhung nhớ, bao nhiêu tình cảm phức tạp không thể thộ lộ, hòa chung với ham muốn nguyên thủy nhất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!