Phương Du Kỳ nhanh chóng thay một chiếc váy ngủ, cô choàng lên người một chiếc aó khoác mỏng sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng, hai tên vệ sĩ cũng lập tức đi theo.
Cô đi về phía đám hoa tường vi rồi rẽ trái, cô biết phía trước là một hồ bơi, lúc Doãn Thiên Duật đưa cô vào đây, cô đã vô tình nhìn thấy, hai tên vệ sĩ theo sát cô từng li từng tí nhưng Phương Du Kỳ lại cười đầy gian manh.
Đến gần hồ bơi, cô lén nhìn xung quanh, sau đó
Bịch
Chiếc aó khoác trên người cô rơi xuống. Cả hai tên vệ sĩ vô cùng luống cuống, bọn họ chẳng biết nên xử trí thế nào, cô gái này là người phụ nữ duy nhất mà lão đại của họ đưa về biệt thự này, chứng tỏ cô là người rất đặc biệt với lão đại, mà bây giờ , cô lại ở trước mặt bọn họ cởi bỏ quần aó, làm sao bọn họ dám theo dõi tiếp đây?
Lão đại sẽ móc mắt họ ra mất!
Nhưng lão đại lại ra lệnh trông coi cô gái này, nếu không làm tốt nhiệm vụ e là sẽ bị lão đại trách phạt!
Thôi kệ
Họ thà chịu vài đòn hoặc bỏ đói một ngày cũng không muốn bị mất hai con mắt. Lập tức, họ quay mặt sang một bên.
-Tiểu thư!
Lúc nãy đã vô tình mạo phạm, xin thứ lỗi!
Phương Du Kỳ cười rất đắc ý, cô tháo đôi dép con thỏ ra, ném mạnh xuống hồ, ngay lập tức liền vụt chạy khỏi đó rất nhanh.
Cô đi vòng qua vườn hoa vào trong phòng đọc sách của Doãn Thiên Duật từ cửa sổ, cô phải tránh vệ sĩ rất vất vả mới leo được vào bên trong, cũng may là cô có mang thiết bị quấy nhiễu camera nên Kỳ Vũ sẽ không theo dõi được cô.
Phương Du Kỳ bắt đầu tìm kiếm hợp đồng thu mua Phương thị của Doãn thị.
***
Bạc Thiên Bảo, phòng giám sát.
Doãn Thiên Duật ngồi trên chiếc sofa bên hệ thống giám sát, hắn lười biếng dựa người trên ghế, hai mắt nhắm lại, trên tay hắn là một điếu xì gà đang cháy.
Trước mặt hắn là hai tên vệ sĩ đang toát mồ hôi lạnh quỳ rạp dưới sàn
-Lão.... Lão đại... Thật sự chúng tôi không ngờ rằng Phương tiểu thư lại ranh ma như vậy!
Doãn Thiên Duật từ từ mở mắt ra, hắn nhíu mày
-Các cậu theo tôi lâu như vậy có lúc nào tôi phải nghekhông ngờkhông?
Cả hai người họ đều run lẩy bẩy.
-Thuộc hạ có tội!
Không phải họ sợ những hình phạt từ trước đến nay, nhưng hôm nay chỉ vì để mất dấu một cô gái mà lão đại của họ như sắp hủy diệt nhân loại, điều đó khiến bọn họ vừa mừng vừa khiếp sợ.
Két!
Cửa phòng được mở ra, Kỳ Vũ và Uy Vũ lần lượt chạy vào, Kỳ Vũ đến trước mặt Doãn Thiên Duật, cậu ta đưa ra một chiếc aó khoác voan
-Lão đại, ngài xem!
Doãn Thiên Duật cầm lấy chiếc aó, dĩ nhiên hắn nhận ra đây chính là aó khoác mà Phương Du Kỳ mặc sáng nay
-Tìm ngay cho tôi!
Uy Vũ lại đưa lên một đôi giày con thỏ đã ướt nhẹp
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!