Gương mặt lớn của ông chủ họ Doãn bị trúng độc thủ cứng đờ trong giây lát, bầu không khí đậm tình mật ý bị làm hỏng bởi chiêu tấn công bất ngờ của Cao Ngữ Lam.
Doãn Tắc la oai oái: "Ông trăng ơi, ông đã nhìn thấy chưa, cô gái này tàn nhẫn quá, cô ấy bắt nạt người ta! Cô ấy hành hạ người đàn ông đẹp trai
". Cao Ngữ Lam thật ra cũng giật mình bởi hành vi của mình nhưng nghe Doãn Tắc kêu to như vậy, cô lại thấy thản nhiên. Đối phương là anh chàng Doãn Tắc đáng ghét kia, có làm gì anh ta cũng không quá đáng."Em quá đáng thật đấy
". Cao Ngữ Lam vừa nghĩ làm cái gì Doãn Tắc cũng không quá đáng, anh lập tức kêu than:"Tôi cả ngàylàm việc vất vả, nửa đêm nửa hôm còn tình nguyện làm tài xế của em, đưa em đi hẹn hò.
Biết tâm trạng em không vui, tôi dẫn em đi hóng gió ngắm cảnh, bây giờ muộn như thế này rồi, tôi còn kiên nhẫn nghe em than thở giãi bày tâm sự. Em hưởng thụ xong sự phục vụ tận tình ấm áp của tôi liền hạ độc thủ với tôi
". Doãn Tắc diễn rất đạt, ngữ điệu có chút oán trách, chỉ thiếu điều rơi nước mắt:"Ôi, sao em tàn nhẫn như vậy, trái tim Lam Lam độc ác nhất!"
Mặc dù Doãn Tắc diễn hơi khoa trương, nhưng những câu anh nói đều là sự thật. Cao Ngữ Lam bỗng cảm thấy rất áy náy nhưng cô không thể giải thích rõ tại sao cô lại cấu véo mặt Doãn Tắc. Ấp úng mãi, cô mới thốt ra một câu: "Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi
". Doãn Tắc nhếch môi, xoa bóp gương mặt của mình:"Một câu xin lỗi là xong? Nếu kẻ xấu nào cũng giống em thì cảnh sát nhận lương không công rồi
". Cao Ngữ Lam chớp chớp mắt, ngẫm nghĩ một lúc mới hiểu ý của Doãn Tắc. Anh muốn nói nếu người xấu chỉ cần câu xin lỗi là xong thì cảnh sát sẽ rất nhàn rỗi, ăn không tiền lương của nhà nước. Cao Ngữ Lam cảm thấy vừa buồn cười vừa muốn thở dài. Một câu nói tử tế, sao anh cứ phải vòng vo tam quốc như vậy?"Được rồi, tôi không xin lỗi nữa, lát nữa mời anh ăn cơm".
"Mời tôi ăn cơm? Em có biết tôi làm nghề gì không? Tôi mở nhà hàng đấy, em mời ông chủ nhà hàng ăn cơm tức là chẳng có thành ý gì cả".
"Vậy anh muốn thế nào?"
Cao Ngữ Lam hờn dỗi: "Để anh véo má tôi?"
"Không cần, nam tử hán đại trượng phu sao có thể làm chuyện ấu trĩ như vậy? Quan trọng nhất là véo má em tôi chẳng có một chút cảm giác đạt thành tựu gì cả
". Cao Ngữ Lam chu môi:"Anh mới ấu trĩ
". Doãn Tắc cười hì hì, giơ mặt kề sát Cao Ngữ Lam, anh huých vai vào người cô:"Này, em nói hôm nay tôi giúp em, em sẽ trọng tạ tôi đúng không?"
Tim Cao Ngữ Lam đập thình thịch: "Anh muốn tôi thế nào?". Cô ngẫm nghĩ rồi bổ sung thêm một câu: "Không được tốn nhiều tiền, tôi không đi làm, không có tiền đâu".
"Không có tiền à, không có tiền cũng tốt thôi" Doãn Tắc sờ cằm: "Em có biết thời cổ đại con gái muốn trả ơn, nếu không có tiền thì thường dùng cái gì..."
"Gì hả?" Cao Ngữ Lam trừng mắt nhìn Doãn Tắc: "Lấy thân báo đáp?". Nếu anh ta dám nói vậy, chắc chắn cô sẽ đạp anh ta xuống núi.
"Không, không, việc tầm thường như lấy thân báo đáp để tôi làm là được rồi". Doãn Tắc cười tươi đến mức hai mắt sáng ngời: "Em chỉ cần lấy "trái tim" báo đáp là được
". Cao Ngữ Lam bị Doãn Tắc nhìn chăm chú đến mức đỏ mặt, cô cắn môi:"Anh lại trêu tôi rồi, lấy trái tim báo đáp cái đầu anh. Tự anh nói anh đưa tôi đi khách sạn, vậy mà loáng một cái anh đã làm quen với người đẹp, chuyện này là thế nào?"
"À, đó là em gái tôi."
Doãn Tắc không nghĩ ngợi trả lời luôn.
"Em kết nghĩa? Em họ? Em gái tốt?
"Còn nói là em gái, định lừa cô chắc. Doãn Tắc không trả lời, ngược lại còn dùng mũi hít hít không khí, rồi bày bộ dạng rất nghiêm túc:"Em có ngửi thấy mùi gì không? Có một mùi rất lạ ở quanh đây
". Cao Ngữ Lam giật mình, cũng ra sức hít ngửi:"Đâu có mùi gì, tôi chẳng thấy gì cả. Mùi lạ ở đâu, lẽ nào có đồ bị cháy?
". Cô vội quay người nhìn chiếc ô tô, không phải xe bị cháy đấy chứ? Doãn Tắc xoay người cô lại, nói nghiêm túc:"Ở chỗ này này, em ngửi lại xem sao, rõ ràng có mùi chua chua mà"
Cao Ngữ Lam hít hít, thậm chí nhoài vào người Doãn Tắc để ngửi, cũng không có phát hiện gì. Doãn Tắc nói: "Mùi chua chua, hình như có người vừa uống dấm chua, em không ngửi thấy sao?"
"Tôi chẳng ngửi thấy gì
". Cao Ngữ Lam trả lời xong mới tỉnh ngộ, cô đấm Doãn Tắc một cái:"Anh lại trêu tôi, đáng ghét thật đấy
". Doãn Tắc bật cười ha hả, cứ như rất vui khi bị ăn quả đấm của cô. Anh xoa đầu Cao Ngữ Lam:"Đúng là em gái tôi, em gái cùng cha khác mẹ. Em cũng biết rồi, bố mẹ tôi ly hôn, cô bé đó là con gái của bố tôi với người vợ sau
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!