Sau giấc mộng xuân, nếu gặp lại nhân vật chính trong mộng thì sẽ có phản ứng như thế nào? Cao Ngữ Lam không biết, cô chỉ biết mỗi khi nghĩ đến Doãn Tắc là cô đỏ mặt, cái tên Doãn Tắc làm cô rất ngượng ngùng, vì vậy cô cố tình trốn tránh.
Rất may là lần này ông trời đứng về phía cô, trong hai tuần tiếp theo, Doãn Tắc không thấy bóng dáng.
Cao Ngữ Lam một mặt thầm cảm thấy cô gặp may. Tuy giấc mộng xuân không để lại vết tích, nhưng nếu gặp lại Doãn Tắc ngay lập tức, chỉ e là Cao Ngữ Lam sẽ hết sức lúng túng. Mặc dù trên thực tế, giữa cô và Doãn Tắc không xảy ra chuyện gì, nhưng cô vẫn thấy chột dạ.
Mặt khác, Cao Ngữ Lam lại tương đối bồn chồn nhớ nhung. Không biết vụ việc giữa hai chị em Doãn Tắc và Lâm Uyên kết thúc ra sao, không biết Doãn Tắc có bị thương nặng không, không biết anh có bị Lâm Uyên kiện? Còn nữa... tại sao Doãn Tắc không đến tìm cô?
Cao Ngữ Lam sống qua ngày với nỗi canh cánh trong lòng. Thời gian trôi rất nhanh, nhoắng một cái đã hai tuần lễ trôi qua.
Hai tuần này xảy ra không ít sự kiện, ví dụ như Cao Ngữ Lam thi tuyển công việc mới thành công, giờ chỉ còn chờ quyết định gọi đi làm. Quách Thu Thần chính thức được điều đến thành phố A. Ông Cao bà Cao đặc biệt gọi điện thoại tới, dặn cô chăm sóc người ta.
Ông trời cũng biết rõ anh Tiểu Quách là một người đàn ông hẳn hoi, tại sao bố mẹ cô lại bắt cô chăm sóc anh ta cơ chứ?
Trong hai tuần này, Cao Ngữ Lam, Trần Nhược Vũ và Quách Thu Thần hẹn gặp mặt, cùng ăn bữa cơm. Cao Ngữ Lam lại bị Trần Nhược Vũ giục tìm hiểu tình hình của hai anh chàng đẹp trai người trái đất giúp cô ấy. Quách Thu Thần cũng hỏi thăm hai chị em họ Doãn và cô bạn nhỏ bây giờ thế nào rồi?
Cao Ngữ Lam rơi vào tình huống khó xử, cô tự nhiên thành đại diện của nhà họ Doãn từ lúc nào thế?
Nhưng người đại diện nhà họ Doãn tức là cô, thật ra chuyện gì cũng không biết. Bởi vì hai tuần vừa rồi quán của Doãn Ninh không mở cửa, Cao Ngữ Lam ngại không dám đến nhà hàng "Thực" hỏi xem Doãn Tắc có đi làm hay không.
Đợi đến khi Cao Ngữ Lam lấy lại tinh thần, không còn nghĩ đến giấc mộng xuân kia nữa, cô mới gọi điện thoại cho Doãn Ninh để bày tỏ sự quan tâm tới bạn bè.
Doãn Ninh rất vui khi nhận được điện thoại của Cao Ngữ Lam. Cô nói cô và Nựu Nựu luân phiên nhau ốm nên ở nhà nghỉ ngơi. Cao Ngữ Lam và Doãn Ninh trò chuyện một lúc lâu. Doãn Ninh chủ động nói với Cao Ngữ Lam, Lâm Uyên không còn quấy rầy hai mẹ con cô nữa, Nựu Nựu bây giờ khỏe lại rồi.
Doãn Ninh cho biết, thời gian này Doãn Tắc bận tối mắt tối mũi, suốt ngày ở bên ngoài. Sau cùng, Doãn Ninh hỏi: "Doãn Tắc có đến tìm em không?"
Cao Ngữ Lam đỏ mặt, tim đột nhiên đập nhanh hơn vài nhịp: "Không đâu ạ. Em và anh ấy chẳng có gì, sao anh ấy phải đến tìm em?
"Nói xong, cô chợt cảm thấy thất thố, người ta có hỏi cô và Doãn Tắc có quan hệ gì đâu, cô đúng là có tật giật mình. Cao Ngữ Lam chữa thẹn:"À, ý em là, anh ấy không tới tìm em".
"Vậy sao?" Ở đầu dây bên kia, Doãn Ninh dường như không phát hiện ra phản ứng khác thường của Cao Ngữ Lam, cô nói:
"Vì cậu ấy bảo, chuyện xảy ra ngày hôm đó rất ngại với mọi người nên cậu ấy muốn mời mọi người ăn cơm. Chị còn tưởng cậu ấy sẽ tìm em giải quyết vụ cơm nước".
"Không thấy anh ấy ạ, chẳng phải chị nói dạo này anh ấy bận hay sao, chắc anh ấy sẽ mời sau. Thật ra chị không cần khách khí như vậy, anh Tiểu Quách và Nhược Vũ cũng không để ý đâu. Ba người bọn em đã hẹn nhau ăn cơm rồi, chúng em đều là đồng hương, tụ tập cũng vui lắm, coi như ăn mừng anh Tiểu Quách được điều đến thành phố A làm việc".
"Vậy thì được, anh ấy coi như lên chức phải không? Đúng là một chuyện đáng mừng".
"Vâng ạ, là thăng chức, anh ấy cũng rất vui. Chị Doãn Ninh, em còn một tin vui nữa". Cao Ngữ Lam hào hứng khoe: "Em vừa đi phỏng vấn xin việc làm, người quản lý có vẻ rất hài lòng về em, anh ta nói chắc là không có vấn đề gì, bảo em về nhà chờ thông báo đi làm".
"Ôi, vậy có nghĩa là em sắp đi làm đúng không?"
"Vẫn chưa có thông báo cuối cùng, nhưng nghe ý của người quản lý thì chắc không có vấn đề gì".
"Tốt quá. Hai ngày nữa chị sẽ mở quán trở lại, đến lúc đó chị sẽ làm một cái bánh gato lớn để chúc mừng em". Doãn Ninh biết Cao Ngữ Lam khá buồn phiền vì chuyện công việc, bây giờ cô đã tìm được việc làm nên Doãn Ninh cũng vui thay cho cô.
Hai người lại tâm sự thêm một lúc, Doãn Ninh kể cho Cao Ngữ Lam một số chuyện thú vị về Man Đầu và Nựu Nựu rồi hai người mới lưu luyến cúp điện thoại.
Nhắc đến công việc, Cao Ngữ Lam cảm thấy rất phấn chấn. Công việc này thật sự rất tốt, cô cảm thấy hài lòng, cô mong sớm đến ngày đi làm. Nhưng đã hai ngày trôi qua kể từ hôm phỏng vấn, cho đến bây giờ Cao Ngữ Lam vẫn chưa nhận được thông báo, không biết có xảy ra biến cố gì?
Cao Ngữ Lam hơi thấp thỏm không yên, nhưng cô tự an ủi, người phỏng vấn nói là rất hài lòng với biểu hiện của cô, phòng nhân sự cũng cho biết không có vấn đề gì, chắc là không sao đâu.
Nghĩ đến đây, Cao Ngữ Lam mở trang web của công ty đó, đọc lại một lần nữa phần nghiệp vụ và thành tích của công ty, cô bắt đầu mơ mộng về một sự nghiệp tốt đẹp trong tương lai.
Đúng lúc đó, máy di động đổ chuông, Cao Ngữ Lam nhìn số điện thoại, là Doãn Tắc. Tim cô bắt đầu đập loạn xạ, Cao Ngữ Lam do dự một lúc mới bắt máy.
"A lô"
"Em đang làm gì vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!